Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 144: Trước Hết Đưa Được Một Người Ra Là Một Người

Cập nhật lúc: 2025-11-15 10:31:24
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Nhiễm hồn, vội vàng mở lời, “Giáo sư Chu, ông nhận thức ba ?”

Giáo sư Chu xác nhận nhận nhầm, một viên tâm đang treo tức khắc rơi xuống.

“Quả nhiên là cô, những nhận thức ba cô, còn từng đến nhà cô một , gặp cô . Bất quá lúc đó cô còn đang học sơ trung, ngờ con gái lớn mười tám đổi, đầu tiên đến đây gặp cô suýt nữa dám nhận.”

Tô Thanh Nhiễm càng càng hồ đồ. Trước lúc nhà xảy chuyện, đúng là thường xuyên khách đến thăm. vì họ chuyện công việc, nên cô nay quan tâm hỏi han, mỗi chỉ gật đầu về phòng. Đối với Giáo sư Chu mắt càng ấn tượng.

Giáo sư Chu ngượng ngùng gãi đầu, “Cô ấn tượng cũng là bình thường, mấy năm nay vẫn luôn công tác ngoài trời, phơi đen ít, cũng già nhiều. Nói , cô Lâm giáo sư cũng coi như là nửa ân sư của , năm đó nếu cực lực đề cử , cũng sẽ con đường ngày hôm nay.

Lúc ba cô xảy chuyện, chúng còn ở nơi khác, chờ khi về mới chuyện nhà cô. Mấy tháng cũng dò hỏi nhiều mặt, xem qua một tài liệu, cho rằng cô cũng là liên lụy, bản vấn đề gì.”

Tô Thanh Nhiễm khẽ gật đầu, coi như đồng tình với lời ông .

là như , nhưng sự việc lúc đó xảy quá đột ngột, chúng kịp suy nghĩ , hiện tại thành sự thật định, lật thì khó khăn.”

Chu giáo sư khó chịu gật đầu, “Năm đó sức khỏe lắm, cho nên mới từ bỏ nghiên cứu nông học dãi nắng dầm mưa, lùi về trường học giảng bài. Nếu , với năng lực năm đó của cô , tuyệt đối sẽ dễ dàng rơi kết cục hiện tại.”

, xã hội hiện tại, học giả nông nghiệp chính là nhân tài săn đón nhất. Thật sự vấn đề gì, cũng sẽ xử lý cẩn thận hơn.

Tô Thanh Nhiễm cũng hiểu đạo lý , chỉ là cô trọng sinh đến quá muộn, căn bản cơ hội đổi những chuyện xảy .

Trò chuyện xong, Giáo sư Chu quyết định thẳng, bày tỏ mục đích thật sự ông đến tìm Tô Thanh Nhiễm.

Thì , trong thời gian , Giáo sư Chu cũng ít công việc, chỉ là vẫn luôn thể liên hệ với cha cô. Hiện tại gặp Tô Thanh Nhiễm, ông liền quyết tâm giúp đỡ họ một tay. Mấy ngày nay, ông ở trong thành vẫn luôn chạy vạy vì chuyện .

“Tiểu Tô, xin cô chuyển lời với cô, nếu cô đồng ý rời núi, nguyện dốc sức một phen, vì cô minh oan.”

Tô Thanh Nhiễm cảm giác tim đập đến cổ họng, “Giáo sư Chu, ông thật sự nắm chắc ?”

Chu giáo sư gật đầu, “Tuy trăm phần trăm, nhưng luôn thử, mắt chính là thời cơ nhất. Công việc chiết cây ở núi hoang của các cô khối lượng công việc lớn, tuổi cây cao, độ khó cũng lớn. Tuy chuyên về mảng , nhưng với năng lực của cô , đó cũng chỉ là chuyện nhỏ. Nếu cô đồng ý đến đây kỹ thuật chỉ đạo, giúp đỡ những kỹ thuật viên trẻ tuổi của chúng thành công tác chiết cây, thì .”

Tô Thanh Nhiễm hận thể lập tức đồng ý ngay tại chỗ. chuyện chuyện nhỏ, nhiều việc suy xét kỹ lưỡng, cũng cần bàn bạc với nhà. Mẹ cô bề ngoài tính tình ôn hòa, thực tế cứng đầu hơn cả cô. Cô lo lắng rời xa cha, hoặc vì nghĩ cho cô mà đến Đại đội Hướng Dương Sơn.

Giáo sư Chu thấy cô im lặng, cho rằng cô đang lo lắng cho tình cảnh của . Ông liền mở lời an ủi, “Cô yên tâm, chuyện sẽ chú ý bảo mật, sẽ để quá nhiều , cấp bên chỉ việc gây sức ép, đưa tay xin , chỉ cần chịu thả , phần còn thì đơn giản. Sau khi cô chuyển về Sở Khoa học Nông nghiệp, đến lúc đó sẽ tìm cách sắp xếp, chuyện đây của cô , những kỹ thuật viên phía sẽ . Cứ như , cho dù cô đến Đại đội Hướng Dương Sơn, cũng sẽ ảnh hưởng đến tình cảnh của cô.”

Tô Thanh Nhiễm lắc đầu, “Giáo sư Chu, cháu lo lắng chuyện , chỉ là việc chút đột ngột, cháu tối nay tìm nhà bàn bạc , sáng mai sẽ trả lời ông, ?”

Chu giáo sư gật đầu đồng ý, “ là nên bàn bạc .”

Nói , ông từ trong túi móc một phong thư.

“Cô mang phong thư chuyển giao cho ba cô, đem những chuyện quanh co ở đây chải chuốt rõ ràng đó, họ xem là thể hiểu.”

Tô Thanh Nhiễm nhận lấy thư, liên tục cảm kích lời cảm ơn.

Chờ Giáo sư Chu rời , cô vẫn còn chìm trong sự kinh ngạc và kích động lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-144-truoc-het-dua-duoc-mot-nguoi-ra-la-mot-nguoi.html.]

Cố Tiêu ba bước cũng thành hai bước, nhanh chóng đến mặt cô. “ Giáo sư Chu đang thảo luận với cô chuyện của chú dì, chuyện của họ chuyển biến ?”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu lia lịa, đột nhiên nhảy cẫng lên ôm chầm lấy . “Cố Tiêu, tối nay cùng em Lâm trường một chuyến nhé?”

Nghe xong cô thuật , Cố Tiêu cũng mừng đến tả xiết. “Đây chính là chuyện trời cho, tối sẽ cùng cô.”

Tô Thanh Nhiễm cố nén sự kích động suốt buổi trưa, vẫn luôn thấp thỏm chờ đợi đến tối.

Trời sập tối, cô lập tức cùng Cố Tiêu vội vàng núi.

Bốn thấy họ, hoảng sợ một phen. Rốt cuộc lâu mới đến, cùng tới nữa?

Tô Thanh Nhiễm kịp giải thích, lập tức móc bức thư trong lòng .

“Ba, , hai nhận thức Giáo sư Chu của Sở Khoa học Nông nghiệp ?”

Hai nhận lấy thư, lướt qua chữ đó, tức khắc hiểu .

Vân Vũ

“Sao con thư của ông ? Con cũng nhận thức ?”

Tô Thanh Nhiễm kích động cong môi, nhanh chóng kể đại khái ngọn nguồn một . Nói xong, cô cũng cảm thấy vô cùng khó tin. Ai thể nghĩ đến, buổi chiều hôm đó cô lâm thời gọi điểm gia cụ bàn chuyện trồng cây, một ý niệm của cô mang đến bước ngoặt cho nhà?

“Mẹ, là chúng cứ để Giáo sư Chu thử xem.”

Tô Cảnh Sơn nhanh chóng thư, tay kích động đến mức run rẩy.

“Tuy ba từng việc chung với Giáo sư Chu, nhưng thể , ông việc bất chính. Nếu ông như , ba nghĩ chắc là khả năng lớn.”

Anh cả và chị dâu cũng vô cùng vui mừng cho .

“Mẹ, sức khỏe , cần theo tụi con ở chỗ mà chịu đựng nữa.”

Lâm Ngọc Trân xem xong thư, còn lâu phục hồi tinh thần . Cô và Giáo sư Chu tính là thầy trò, năm đó cô sở dĩ kiên trì giúp ông, cũng là trúng năng lực và tài hoa của ông. Không ngờ một hành động nhỏ như , nhớ kỹ nhiều năm như thế.

“Chính là... Mẹ mấy đứa bây giờ? Hai cha con các con mỗi ngày thức khuya dậy sớm công việc nặng nhọc như , Ái Linh tan ca về còn giặt giũ nấu cơm, cùng chia sẻ, cuộc sống còn dễ chịu hơn.”

Giang Ái Linh , lập tức sốt ruột, “Mẹ, con một thể .”

Tô Chấn Hoa cũng lập tức bày tỏ thái độ, “Cơm con thể nấu, quần áo con cũng thể giặt.”

Tô Cảnh Sơn nghiêm túc gật đầu, “Không sai, ba đứa đều ba liên lụy, cần thiết vẫn luôn cột , thể thoát một là một .”

 

 

 

 

Loading...