Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 142: Một Bông Hoa Tươi Cắm Trên Bãi Phân Trâu?

Cập nhật lúc: 2025-11-15 05:23:41
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên sườn núi, Cố Tiêu đang cắm đầu cỏ, hồi vị khoảnh khắc chính thức xác định quan hệ ngày hôm qua. Thỉnh thoảng còn ngẩng đầu đốc thúc bên cạnh. Dần dần, mặt trời càng lên cao, trán cũng bắt đầu đổ mồ hôi.

Cố Tiêu nâng cánh tay chuẩn lau mồ hôi, bỗng nhiên thấy một bóng quen thuộc đang về phía sườn núi . Sau một thoáng thất thần, mới xác định , đây chẳng đối tượng của ?

Cố Tiêu vội vàng nhấc chân về phía cô.

Vừa đến mặt, liền cô vội vàng gọi Đại đội trưởng.

“Đại đội trưởng, điện thoại của Chủ nhiệm Quách gọi đến Lâm trường, Lâm trường phái đến đưa tin, bảo ông nắm bắt thời gian Công xã, bàn bạc chuyện xây vườn trái cây.”

Đại đội trưởng , vội vàng buông cái cuốc trong tay xuống.

“Vậy ngay đây, chắc chắn là tin tức về cây ăn quả giống .”

Tô Thanh Nhiễm ừ một tiếng, dặn dò: “Xe cháu đậu ở ven đường, ông cứ thẳng qua đó, đường chậm một chút.”

Đại đội trưởng đồng ý, bước nhanh xuống sườn núi. Tô Thanh Nhiễm thấy dáng vẻ Đại đội trưởng vội vã, bất đắc dĩ thở dài. Ai ngờ, Cố Tiêu đột nhiên xuất hiện bên cạnh, còn lặng lẽ hỏi một câu, “Thở dài cái gì đấy?”

Tô Thanh Nhiễm , “Không gì, chỉ đang nghĩ, khi nào Đại đội lắp điện thoại thì mấy, chuyện gì gọi thẳng một cuộc là xong, cần như bây giờ trèo đèo lội suối mà chạy đến Công xã.”

Cố Tiêu ừ một tiếng, “Muốn lắp điện thoại, điện , từ từ thôi, sẽ .”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu thật mạnh, “Anh sai, cả thôn điện cũng chuyện nhỏ, từng bước một, đều sẽ !”

Nói xong, lúc mới phát hiện mồ hôi đầy đầu.

Cô vội vàng ghét bỏ móc trong túi một chiếc khăn tay, “Này, mau lau .”

Cố Tiêu khó xử xòe tay , “Cô xem tay , bẩn quá, thôi ?”

Tô Thanh Nhiễm liếc xéo một cái, cầm lấy khăn tay lau qua loa mặt một lượt. “Được , việc tử tế , về đây.”

“Đã đến , dạo một chút ? Cô xem, núi hoang đổi lớn ?”

Tô Thanh Nhiễm quanh, phát hiện nơi quả thật đổi so với cô đến. Cây thông khô cao lớn đào cả gốc lên, cỏ dại cũng nhổ gần hết, đá lộn xộn cũng chất thành đống bên ngoài. Quả nhiên đông việc là nhanh hơn.

“Xem xong , , về nhé?”

Vân Vũ

“Ừm, đường chậm một chút, trưa ăn cơm xong sẽ qua tìm cô, thì hai cụ già bảo mặt dày.”

“Được, .”

Tô Thanh Nhiễm , Quách Tứ Hải mấy lập tức xông tới.

“Anh Tiêu, tình hình thế nào? Vừa hai ...?”

“Anh cũng quá vô nghĩa, chuyện lớn như cho tụi em.”

Cố Tiêu hề một tiếng, “Cái cũng trách , ngày hôm qua mới chính thức xác định quan hệ.”

Mấy lập tức bắt đầu ồn ào, “Được đó nha, chuyện vui lớn như , nên đãi khách ? Cho tụi em một trận linh đình.”

Cố Tiêu toe toét , “Không thành vấn đề, chờ xong đợt , nhưng chuyện các đừng lung tung tuyên truyền nhé, Thanh Nhiễm nhà bảo giữ kín đáo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-142-mot-bong-hoa-tuoi-cam-tren-bai-phan-trau.html.]

Mấy em ghét bỏ trợn mắt khinh thường, bĩu môi bắt chước : “Ai da ~ Thanh Nhiễm ~ nhà của chúng ~”

Trêu chọc thì trêu chọc, nhưng trong lòng họ thật sự vui mừng cho . Con đường Cố Tiêu kiên trì tới, họ đều quá rõ.

Vừa kích động, nhiều chuyện liền tự nhiên giấu . Đến buổi trưa tan tầm, gần như bộ dân làng đều chuyện hai đang tìm hiểu .

Còn ít chủ động đến xác nhận với Cố Tiêu.

Cố Tiêu ngoài miệng đừng bậy, nhưng khóe miệng tươi hơn bất kỳ ai.

Mấy thanh niên trí thức nam xa, thấy cảnh đều bất đắc dĩ thở dài. Tô Thanh Nhiễm là điều kiện ưu tú nhất trong thanh niên trí thức họ, như một đóa hoa tươi cắm bãi phân trâu?

Chiều tối.

Đại đội trưởng chạy theo đuôi hoàng hôn, vội vã từ Công xã chạy về thôn.

Vừa sân, ông liền mã bất đình đề vẫy tay bảo Cố Tiêu gọi Tô Thanh Nhiễm đến nhà.

Tô Thanh Nhiễm cũng luôn nhớ chuyện bên Công xã, Đại đội trưởng về, hai lời liền chạy đến.

Đại đội trưởng ngửa đầu rót nửa ấm nước nguội, lúc mới mở lời.

“Tin , Vườn trái cây Quốc doanh bên đồng ý cung cấp cành chiết cho chúng .

Không chỉ , vườn trái cây họ còn cả vườn ươm riêng, thể đồng thời cung cấp cây ăn quả giống cho chúng !

Lần , Giáo sư Chu thật sự giúp chúng một ân lớn, nếu nhờ mặt mũi của ông , chắc chắn sẽ thuận lợi như .”

Tô Thanh Nhiễm kích động xoa tay, “Tốt quá, bây giờ chỉ chờ Giáo sư Chu đến, chúng cùng bàn bạc về chủng loại và lượng. chú, Vườn trái cây bên báo giá ?”

Nhắc đến tiền, Đại đội trưởng tức khắc lộ vẻ khó xử.

“Người thì hợp tác, tình hình Đại đội chúng xong, chủ động đưa phương án giải quyết. Nói là thể chỉ trả một phần tiền mặt, phần còn thì lấy vật đổi vật để bù .”

Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu , đáy mắt là sự nghi hoặc tương tự.

“Lấy vật đổi vật, họ yêu cầu dùng thứ gì đổi?”

Đại đội trưởng thở dài, “ hỏi, Vườn trái cây họ thiếu trái cây rau dưa, lương thực thì . Hiện tại thứ duy nhất họ đang thiếu là thịt và trứng, là căng thẳng nguồn cung ở nhà ăn Vườn trái cây, hy vọng chúng thể nghĩ cách. , đến lúc đó cung cấp cho họ một lô sọt tre dùng để đựng quả, cái thì vội, quả một chốc một lát còn mọc .”

Cố Tiêu chậc một tiếng, “Sọt tre thì đơn giản, chờ xong đợt , bảo lên núi chặt trúc về mà đan là . Vấn đề là thịt và trứng, chúng lấy dư thừa mà cung cấp cho họ?”

Đại đội trưởng gật đầu, “Chẳng , heo đều hiến Công xã thể động, chỉ thể lấy gà để đổi, nhưng mỗi nhà mỗi hộ nhiều nhất chỉ ba con gà, còn để dành chiêu đãi Giáo sư Chu và , tổng thể mỗi bữa cho ăn rau dại. Chủ nhiệm Quách bên cũng vất vả mới tranh thủ điều kiện cho chúng , thật mở lời từ chối , chỉ đành về để bàn bạc .”

Tô Thanh Nhiễm cũng bất đắc dĩ thở dài, Đại đội tổng cộng chỉ mấy chục hộ gia đình. Cho dù thôn mổ gà, chừa một con nào, thì cũng đủ.

May mắn duy nhất là, Quách Tứ Hải và gần đây luôn bán trứng gà, trong thôn hiện tại các nhà chắc chắn tích góp ít trứng gà.

“Đại đội trưởng, họ cũng giao một bộ, chúng cứ bàn bạc , hết gom thử xem .”

Cố Tiêu cũng gật đầu phụ họa, “Trước gom một phần, ít nhất là kéo cây giống và cành về , còn Giáo sư Chu và bên đó, đến lúc đó dẫn núi chuẩn món ăn hoang dã, cũng thể đối phó .”

Hai cô một câu một câu giúp đưa ý kiến, Đại đội trưởng dần lộ vẻ vui mừng.

“Chỉ thể thôi, sáng mai Cố Tiêu gọi đến họp. Xem xem hiện tại các nhà còn bao nhiêu gà và trứng, thể lấy hết, chờ Đại đội tiền sẽ bù tiền cho .”

Loading...