Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 120: Chỉ Tiêu Vào Đại Học

Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:38:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Nhiễm đáy lòng nhớ thương và đại tẩu, sợ hai dám nhóm lửa, buổi trưa liền ăn tạm đồ ăn nguội. Về đến nhà thấy, hai quả nhiên đang dùng nước ấm ngâm bánh ngô ăn. Nồi canh gà hầm bếp lò từ sáng vẫn còn nguyên.

Tô Thanh Nhiễm vội vàng dẫn Nam Tinh nhóm lửa, cơm với hai về tình hình lâm trường. “Mọi cứ an tâm ở thêm một ngày nữa, sáng mai hãy về.”

Hai chuyện thuận lợi, cuối cùng cũng yên lòng. Vừa hai uống canh gà, cũng để dành cho cô cháu, chủ yếu cũng là vì lo lắng tình hình trong núi, căn bản khẩu vị gì.

Bây giờ an tâm, liền sự khuyên giải của Tô Thanh Nhiễm ăn hết một nồi canh gà. Tuy rằng mới ở đây hai ngày, nhưng bữa nào cũng thịt, nước canh ngừng, sắc mặt hai rõ ràng hơn hẳn đây nhiều.

Buổi chiều, Tô Thanh Nhiễm bắt đầu bận rộn thu thập đồ đạc để hai trở về. Gói lớn gói nhỏ chất ít.

Hai , Tô Thanh Nhiễm tức khắc rảnh rỗi, trong phòng trống trải thật sự chút quen. Hơn nữa nhóm thanh niên trí thức cũng ở đây, sân bãi bốn phía đều là quạnh quẽ.

Tô Thanh Nhiễm gắng gượng tinh thần, chuẩn thừa dịp rảnh rỗi hiếm , hảo hảo kèm cặp công khóa của Tô Nam Tinh. Liên quan những đứa trẻ tới thăm hỏi, cũng đều tránh khỏi cuốn .

Vốn dĩ, trẻ con trong thôn thích nhất tới nhà cô thăm hỏi. Nguyên nhân gì khác, nhà đồng chí thanh niên trí thức Tô nhiều đồ ăn ngon nhất, cũng hào phóng. Chính là hiện tại hễ bắt liền học chữ, mấy đứa trẻ cũng dám tới! Khóc la học chữ quá khó!

Tô Thanh Nhiễm hiếm khi hăng hái dạy học một hồi, cũng cho dở dở . Chỉ thể tự đáy lòng cảm thán, nếu kèm cặp giáo dục, dựa việc cô thỉnh thoảng hứng lên một hồi là vô dụng, vẫn nghĩ cách mở trường học. Nếu những đứa trẻ tới tuổi đều thể trường học, cô cũng cần mỗi ngày chằm chằm công khóa của Tô Nam Tinh. Nếu thời gian lâu, thằng bé nhất định sẽ ham chơi.

Tết Âm Lịch qua xong, nhóm thanh niên trí thức bên cạnh lục tục trở về. Đại đội rõ ràng náo nhiệt ít, công điểm gia công đồ gỗ và kẹp tóc cũng chính thức khởi công.

Điều khiến hưng phấn nhất chính là, con đường nhựa ở lâm trường rốt cuộc thông xe!

Ngày chính thức thông xe hôm đó, đại bộ phận trong thôn đều chạy tới vây xem náo nhiệt. Nhìn từng chiếc xe tải chất đầy gỗ từ lâm trường chạy thẳng tiến thành phố, ánh mắt ngưỡng mộ trong đáy mắt thể kìm nén .

Nếu một ngày, con đường nhựa thể trải mãi đến cửa thôn, từng chiếc xe tải thể từ thôn họ chạy ...

Đối mặt với sự ảo tưởng của , đội trưởng khỏi gõ gõ. “Làm thể quá bay bổng! Chúng vẫn là việc đến nơi đến chốn, một miếng một miếng từ từ ăn thành mập!”

Sau khi thông xe, lâm trường đoàn xe của riêng . Lý trường chủ động đề nghị, đại đội Hướng Dương Sơn cần gỗ, cần dùng xe đẩy tay từng chuyến tới kéo nữa, đoàn xe của họ thể trực tiếp đưa tới.

Không chỉ thế, ngay cả thành phẩm đồ gỗ của đại đội, cũng cần mượn máy kéo của công xã nữa. Chỉ cần báo một tiếng, họ sẽ giúp sắp xếp, tiện đường kéo một chuyến thành.

Đội trưởng cảm động đến hai hàng nước mắt lưng tròng, trong lòng cũng rõ ràng, bữa cơm mời Lý trường ăn thịt heo uổng phí.

Khởi đầu năm mới, đại đội hỉ sự liên tiếp.

Hôm nay, đội trưởng và kế toán La hai cùng công xã họp. Quách chủ nhiệm mặt cả phòng cán bộ đại đội, khen ngợi đại đội Hướng Dương Sơn một trận. Không chỉ khen họ nghề phụ , còn khen họ tự lực cánh sinh sửa đường. Sự đoàn kết và lực ngưng tụ giữa các xã viên đại đội cũng là nhất mà ông từng thấy.

Quách chủ nhiệm ở khen, các lãnh đạo đại đội bên đương nhiên cũng nhiều phục. mặt vẫn hì hì hỏi đội trưởng kinh nghiệm. Đội trưởng ngoài mặt ha hả, trong lòng nghĩ, lời suông thì ai mà ?! Nếu thành tâm thỉnh giáo, cũng đừng trách ông pha trò. Tóm , cướp chút đơn đặt hàng đáng thương của họ, thì đừng hòng!

Nói qua , đội trưởng liền lái sự chú ý sang đại đội giàu nhất công xã. “Đội trưởng Hồ, về nghề phụ, vẫn là chuồng heo của đại đội các nuôi nhất! Đại đội các cũng là giàu nhất, chúng gia công chút chỉ thể coi là nhỏ bé thôi! Sau chúng còn học hỏi các nhiều.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-120-chi-tieu-vao-dai-hoc.html.]

Vân Vũ

Đội trưởng Hồ ngoài mặt khiêm tốn, trong lòng là ngừng đắc ý. “Đội trưởng Cố, đừng trách nhắc nhở , sản xuất lương thực của các cũng thật cố gắng một chút, đừng đến lúc gặt lúa mạch hiến lương, vẫn là đội chót nhé.”

Đội trưởng gật gật đầu, “Nhất định, nhất định, chúng nhất định tranh thủ thoát khỏi cái mũ đội chót.”

Nói , đáy lòng sớm tức c.h.ế.t .

Cũng may, khi cuộc họp kết thúc, Quách chủ nhiệm chuyên môn giữ đội trưởng và kế toán La . Điều cũng khiến các đại đội khác đỏ mắt một phen.

Đội trưởng vốn tưởng Quách chủ nhiệm tìm ông, là về kế hoạch sản xuất của đại đội năm nay. Nào ngờ cửa, Quách chủ nhiệm thẳng vấn đề về Tô Thanh Nhiễm.

“Năm nay công xã chúng hai chỉ tiêu đại học Công Nông Binh, theo lý mà , đại đội Hướng Dương Sơn các năm nay còn tới lượt. nghĩ nghĩ , vẫn cảm thấy đồng chí thanh niên trí thức Tô của các . Vậy nhé, các về hỏi ý nguyện cô một chút, nếu vấn đề, liền báo tên cô lên!”

Tay đội trưởng run lên, chiếc ly trong tay suýt nữa trượt xuống. “Vào đại học?”

Ông cả ngày lo lắng đại đội đại đội giành mất Tiểu Tô của họ, cho nên lúc họp cũng dám thêm. Không ngờ, hiện tại giành Tiểu Tô của đại đội họ là Đại học?

“Quách chủ nhiệm, việc ——”

Quách chủ nhiệm thấy ông vẻ mặt tình nguyện, lập tức khuyên nhủ: “Lão Cố , cũng là đồng chí lão thành, tư tưởng giác ngộ thể lạc hậu như ! đại đội các luyến tiếc Tiểu Tô hạt giống , nhưng cơ hội đại học khó , sự tình liên quan đến đại sự cả đời một , cũng thể chỉ vì đại đội các mà suy xét!”

Đội trưởng đến hổ thẹn khó xử, “Quách chủ nhiệm, phê bình đúng lắm, đột nhiên nhắc đến, phản ứng đầu tiên của chính là luyến tiếc thả . yên tâm, chuyện lớn như khẳng định dám bậy. Anh cho về hỏi ý kiến một chút, cô nếu nguyện ý học, khẳng định ngăn cản.”

Quách chủ nhiệm hài lòng gật gật đầu, “Vậy thì , đại học cũng chỉ hai năm, học xong còn thể tiếp tục trở về mà. , chuyện các mau chóng bàn bạc cho một tin chính xác, chúng báo danh, kế tiếp còn từng tầng xét duyệt, chỉ đối với cá nhân, đối với bối cảnh gia đình cũng điều tra kỹ lưỡng, thủ tục nhiều lắm đấy.”

Đội trưởng thất thần gật gật đầu, “ , về sẽ hỏi ngay.”

Từ công xã , đội trưởng vẫn còn chút hoang mang lo sợ. Kế toán La so với ông thoáng hơn, “Đội trưởng, kỳ thật chuyện là chuyện trời cho mà, ông nghĩ xem, đại đội chúng còn một sinh viên nào ! Nếu là chúng năm nay thể chỉ tiêu , nhất định thể đội trưởng Hồ tức giận đến xì khói mũi. Theo , chúng cứ để Tiểu Tô học đại học, giữ Nam Tinh đại đội chăm sóc, chờ thêm hai năm cô cũng trở về thôi!”

Đội trưởng hừ một tiếng, “Mày đây là giữ Nam Tinh con tin? Sợ Tiểu Tô trở ?”

Kế toán La ngượng ngùng , “Chủ yếu là thể chậm trễ tiền đồ đúng ?”

Đội trưởng trầm mặc gật gật đầu, “Đạo lý hiểu , , mày về đại đội , tao thành xử lý chút việc.”

Nói xong, đội trưởng liền thành thẳng đến xưởng máy móc, vội vã gọi đường nhà . “Cha Hiểu Huệ, tao hỏi mày chuyện , mày nhà Tiểu Tô cô là tình huống như thế nào ?”

 

 

 

 

Loading...