Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 11: Bất ngờ có được không gian linh tuyền

Cập nhật lúc: 2025-11-14 12:10:58
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Nhiễm ừ một tiếng, "Cháu mới mua hơn mười ngày ."

Cố Hiểu Huệ hâm mộ sờ sờ ngó ngó, "Tốt thật, cũng luôn mua một chiếc xe đạp, nhưng mãi kiếm phiếu!"

Tô Thanh Nhiễm vốn định hai ngày nữa mới xử lý chiếc xe đạp , giờ thấy Cố Hiểu Huệ , liền thuận tiện hỏi:

"Cô thì thể chuyển cho cô, cần phiếu."

"Thật hả? Cô bán xe ?"

"Dù xuống nông thôn cũng tiện mang theo."

Bán sớm cho xong chuyện, cũng đỡ khác nhòm ngó.

Cố phụ Cố mẫu bán xe, đều kích động vây quanh.

"Chiếc xe thật! Giống như mới, chiếc Phượng Hoàng 28 ít nhất cũng một trăm năm mươi đồng kèm phiếu chứ?"

"Nhà chúng cách xưởng máy móc xa, nếu chiếc xe đạp, Hiểu Huệ tan tầm đều thể tự đạp xe !"

Thấy hai , Tô Thanh Nhiễm trực tiếp mở lời, "Xe mới là giá đó, chú, dì, giá xe cũ cháu cũng rõ lắm, hai xem đưa bao nhiêu thì đưa ạ."

Dì Cố xong, vội vàng phòng.

Không lâu liền đưa một chồng tiền 'Đại đoàn kết', "Phiếu xe đạp ngoài chợ đen cũng tốn ít tiền, nhưng dì hiện tại kẹt, nên chỉ đưa cháu một trăm tám đồng thôi, nếu cháu đồng ý thì chúng giao dịch."

Tô Thanh Nhiễm tuy là bạn học cũ với Cố Hiểu Huệ, nhưng đây là đầu tiên cô tiếp xúc với ba .

Không ngờ hai đều là sảng khoái như .

Lập tức cũng vui vẻ đồng ý, "Được ạ, đây là chìa khóa!"

Cố Hiểu Huệ kích động nhận lấy chìa khóa, nắm trong tay đưa trả.

" còn , vẫn là cô chở nhé."

Tô Thanh Nhiễm trong túi tiền lớn, lảo đảo chở Cố Hiểu Huệ một mạch đến khu thanh niên trí thức, thuận lợi xong thủ tục xuống nông thôn.

Xác nhận xong địa điểm, xác nhận một nữa thời gian xuất phát, lúc mới cuối cùng yên tâm.

"Còn một tuần nữa, Hiểu Huệ, bên xưởng máy móc..."

Cố Hiểu Huệ sảng khoái : " , đợi cô xuống nông thôn sẽ báo danh, ba , ông cũng coi như là công nhân lâu năm ở xưởng máy móc, nếu cái họ Thẩm dám đến gây rối, tuyệt đối sẽ tha cho cô !"

Tô Thanh Nhiễm yên tâm gật đầu, "Vậy thì , xưởng trưởng Mã bên đó cũng đồng ý với , dù họ đến gây rối cũng vô ích."

Cố Hiểu Huệ tưởng cô sợ hai gây chuyện, "Nói thật, cô sợ họ gì! Còn một tuần nữa thôi, cùng lắm cô dọn đến ở chung với một thời gian!"

Tô Thanh Nhiễm lắc đầu, "Không , một tuần trôi qua nhanh, nhà cô còn trai, chị dâu, cũng rộng rãi lắm, đến ."

Vân Vũ

"Thôi , dù mấy ngày cũng việc gì, cô nếu cần giúp đỡ thì cứ một tiếng."

"Được."

Sau khi tạm biệt Cố Hiểu Huệ, Tô Thanh Nhiễm vội về nhà họ Tiêu, mà ở bên ngoài đợi đến tối.

Trời tối đen, từng nhà đều bận rộn chuẩn bữa tối.

Trong tiếng lách cách loảng xoảng, Tô Thanh Nhiễm nhân lúc trời tối lén lút về căn nhà mà cô lớn lên.

xem, khi cướp phá thì trong nhà còn sót thứ gì .

Quan trọng nhất là, đời khi ba cô rời nhà từng chôn những tài liệu nghiên cứu quan trọng nhất trong sân nhà.

chôn quá vội vàng, những tài liệu đó nhiều năm hóa thành một đống bùn lầy.

Ba cô khi trở về thành còn vì thế mà ăn uống mấy ngày, đau lòng.

Hiện tại cơ hội, cô chắc chắn tìm cách cứu vãn một chút.

Tô Thanh Nhiễm giấu chiếc bạt nhựa, lật qua tường thấp trong sân, tầm mắt thể thấy là một bãi hỗn độn.

Sách vở xé rách, quần áo rách nát, thủy tinh vỡ và mảnh sứ rơi vãi khắp đất.

Mũi Tô Thanh Nhiễm cay xè, căn nhà cô sinh sống 20 năm còn nữa...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-11-bat-ngo-co-duoc-khong-gian-linh-tuyen.html.]

Không kịp thương tâm, Tô Thanh Nhiễm bước nhanh đến góc sân một cây lựu, dùng sức đào đất , nhanh tìm thấy một chiếc rương gỗ.

Mở , bên trong quả nhiên đều là những tài liệu quý giá của ba cô.

Tô Thanh Nhiễm trải bạt nhựa , cẩn thận lấy từng chồng tài liệu bọc .

Đợi đến khi phần tài liệu cuối cùng lấy , Tô Thanh Nhiễm bỗng nhiên sờ thấy một cục đá ở đáy rương.

Ánh trăng mờ nhạt, Tô Thanh Nhiễm rõ lắm, chỉ cảm thấy cục đá đó đen sì, bên còn lốm đốm những chỗ lõm xuống, giống như cục đá bình thường.

Tại ba đặt một cục đá cùng với những tài liệu quý giá như ?

Chưa kịp để Tô Thanh Nhiễm suy nghĩ kỹ, vết thương trầy xước do đào đất tay cô rỉ m.á.u thế mà cục đá đó hút sạch.

Ngay đó, một trận trời đất cuồng, Tô Thanh Nhiễm thế mà trực tiếp ngã một gian sáng sủa.

Lối gian đó sừng sững một khối đá màu đen lớn hơn, chân tảng đá còn dòng suối róc rách chảy .

Đi sâu hơn, là một mảnh đất hoang vô bờ bến.

Nếu đất đai ở đó giống hệt thế giới thực, cô thật sự nghĩ đến hành tinh nào .

Nếu cục đá thể chữa lành vết thương, dòng suối ...

Tô Thanh Nhiễm thử vốc một vũng nước rửa lên trán, vết thương một luồng nước ấm kích thích, cô sờ , vết thương vốn mới đóng vảy trở nên trơn láng hơn nhiều, gần như sờ thấy sẹo nữa.

Tô Thanh Nhiễm:!!!

"Đi ngoài!"

"Đi !"

"Thu!"

Sau một hồi thử nghiệm, Tô Thanh Nhiễm phát hiện, gian chỉ nước linh tuyền thể trị thương, mà còn thể thu nạp vật phẩm.

Tô Thanh Nhiễm mừng rỡ khôn xiết, vội vàng đem tài liệu quý giá của ba cô cùng với chiếc rương gỗ, bộ thu gian.

Thu xong tài liệu, Tô Thanh Nhiễm bắt đầu lục lọi khắp nhà.

Ảnh chụp gia đình, sách vở cấp ba của cô, những thứ may mắn thoát nạn vì đáng tiền cũng đều cô thu .

Trước khi , Tô Thanh Nhiễm cây lựu sai trĩu quả trong sân, nhớ cảnh ba trai cùng trồng cây khi cô còn bé.

Đây là cây mà cả nhà yêu thích nhất, mỗi năm Tết Trung Thu, cả nhà đều quây quần gốc lựu, ăn ngắm trăng.

Đời , khi ba cô trở về thành, nó trở thành một cây khô.

Nghĩ , Tô Thanh Nhiễm liền hạ quyết tâm mang cây lựu .

Đào đất, bới rễ, mặc dù cẩn thận, động tĩnh trong sân vẫn dẫn đến.

"Chính là nhà sân! Mau! Các xem ."

Thấy phá cửa xông , Tô Thanh Nhiễm tuyệt vọng ôm chặt lấy cây lựu, "Vào!"

Chỉ trong khoảnh khắc, cả và cây trực tiếp lóe gian.

Tô Thanh Nhiễm vội vàng thả tay , để cây dựa tảng đá, múc nước linh tuyền tưới rễ cây. Rễ cây thế mà kỳ diệu đ.â.m sâu đất, cây cũng thẳng lên.

Cây lựu sống .

Nếu thổ nhưỡng thể trồng cây, thì các loại rau củ, hoa màu chắc chắn thành vấn đề. Cô và Nam Tinh cần lo lắng về lương thực nữa!

Đợi đến khi tiếng động bên ngoài biến mất, Tô Thanh Nhiễm mới lóe khỏi gian, nhanh chóng chạy về phía nhà họ Tiêu!

gian, cô cần lo lắng những thứ ở nhà họ Tiêu mang ! Cô cũng thể yên tâm thoải mái mà tích trữ vật tư khi .

 

 

 

 

Loading...