Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 86: Tâm lý có chênh lệch
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:06:57
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy giờ đầu thôn mai, gả con mập cho !” Lý Vệ Dân nghiến răng .
“Cậu, …” Lương Quân tức đến đỏ mặt, đáng thương vô cùng đến mặt Tần Du, tìm kiếm sự giúp đỡ: “Tẩu tử, bọn họ vô lương tâm quá! Chị chủ cho em!”
Tần Du buồn bọn họ.
Cô từ khi nào địa vị cao như , thể phân xử cho bọn họ?
“Cưới vợ là chuyện . nếu thể xào một bàn đồ ăn ngon, thì sẽ dễ dàng hơn một chút. Sau nấu cho vợ một bữa cơm, xào mấy món sở trường, vui, sẽ thoải mái gả con gái cho .” Tần Du trả lời.
“Tẩu tử, chị trả lời đúng trọng tâm. Lý Vệ Dân bắt nạt em!” Lương Quân Tần Du đ.á.n.h lạc hướng, kiên trì nhắc vấn đề .
Tần Du ngước mắt bình tĩnh Lý Vệ Dân, em của Cố Cẩn, tình cảm với Cố Cẩn nhất, tâm tư cũng sâu sắc hơn khác. Kiếp , luôn mang cảm giác tự trách và áy náy, khi rời khỏi thôn Linh Khê thì còn tin tức gì nữa, ban đầu cô còn tìm, Cố Cẩn , cô cũng từ bỏ việc tìm kiếm.
Kiếp cô luôn cảm thấy với , kiếp , thoát t.a.i n.ạ.n đáng sợ đó, cô còn cảm giác tự trách và áy náy như kiếp nữa, xem cũng như những thanh niên trí thức khác.
Cậu cũng chỉ là một thanh niên trí thức giống như bao khác, khi cơn gió cải cách thổi đến, cũng sẽ như những khác, rời khỏi nơi .
Cô gần, cũng xa lánh.
Ngược là Lương Quân, cô hiện tại khá thích , việc sức lực, con đơn giản, tâm địa gì, gì đó, gọi cô là tẩu tử, là vì thích gần gũi cô, coi cô là tẩu tử.
“Lương Quân, thật chị thấy, Béo Nha nhà bác Quách, . Cậu mà cưới thì thật sự phúc khí.” Tần Du đầu, với .
Lương Quân nhíu mày, mặt đầy tin hỏi: “Tẩu tử, chị thật ?”
“Đương nhiên là thật!” Tần Du khẳng định.
Béo Nha nhà bác Quách vóc dáng cao, béo, cũng đanh đá, đó tuyệt đối vì , mà là vì con bé từ nhỏ , bác Quách thì hiền lành, Béo Nha bắt nạt, bác cũng .
Béo Nha vì bắt nạt, đơn giản là tự mặt, ngày càng đanh đá.
Cũng vì dạy dỗ, phân biệt lời khác c.h.ử.i là ý gì, thường xuyên nhặt mấy câu c.h.ử.i của đám phụ nữ c.h.ử.i , c.h.ử.i mấy câu như “lão nương tao đè c.h.ế.t mày”, trò cho thiên hạ.
Con bé tự ăn cho mập lên, nghĩ rằng béo thì sức lực sẽ lớn, thể che chở cho em trai em gái bên .
Thực cho cùng, Béo Nha là một cô gái vô cùng đảm đang, mất sớm, một tay quán xuyến nhà cửa gọn gàng ngăn nắp, em trai em gái sạch sẽ, mấy năm , Béo Nha dựa cái tính đanh đá và dám dám chịu của , đậu hũ bán đậu hũ, trở thành một trong những nữ doanh nhân đầu tiên trấn Linh Khê.
Khi đó Béo Nha, giảm cân thành công, mặc đồ công sở, đặc biệt khí phách, đặc biệt sức hút.
“Nói như , Cố ca lừa em.” Lương Quân nhíu mày, suy tư về việc Cố Cẩn mai cho .
Tần Du .
Mọi đều trêu chọc Béo Nha, nhưng ai cũng , đời , nào ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, bây ... (ý sông khúc, lúc). Bây giờ bọn họ nhạo Béo Nha, mấy năm Béo Nha khiến bọn họ nổi.
“Vậy tẩu tử, chị xem, em thế nào mới cưới Béo Nha?” Lương Quân xổm xuống, hỏi một cách vô cùng nghiêm túc.
“...” Lý Vệ Dân bên cạnh, cảm nhận sâu sắc sự bất công.
Lúc và Cố Cẩn gả Béo Nha nhà họ Quách cho Lương Quân, Lương Quân nổi trận lôi đình.
Tần Du chỉ cô gái thể cưới, liền thật sự tính cưới.
Tương đương với việc, bọn họ em ruột?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-86-tam-ly-co-chenh-lech.html.]
Tần Du mới là tẩu tử ruột?
“Cậu thật sự cưới?” Tần Du cũng ngờ Lương Quân coi là thật.
“Tẩu tử bao giờ lừa em, em nhất định .” Lương Quân trả lời.
“Nếu lòng, chị cho một bí kíp.” Tần Du ngoắc ngón tay, Lương Quân ghé sát , Tần Du thì thầm tai Lương Quân.
Lý Vệ Dân bên cạnh ngứa ngáy trong lòng, Tần Du gì, nhưng cố tình .
Lương Quân xong, mặt đỏ bừng, cúi đầu cực kỳ ngượng ngùng: “Được. Em tẩu tử.”
Cố Cẩn tỉnh , đồ ăn xong.
Một chậu chạch xào cay, một chậu lươn om măng chua, một chậu ếch kho, thêm một đĩa rau xanh.
Lương Quân mấy món ăn , hai mắt sáng lấp lánh, đầu vội gọi Cố Cẩn: “Cố ca, mau rửa tay tới ăn cơm.”
Cố Cẩn nhíu mày, khi thấy đồ ăn bàn, cái tâm trạng Tần Du mắng cho một trận hôm qua, nháy mắt xoa dịu ít.
“Cố ca, món chạch chiên vàng bằng lửa nhỏ, cho ớt xào, nếm thử xem.” Lương Quân gắp một con chạch vàng ươm hai mặt đặt bát Cố Cẩn.
Cố Cẩn gắp lên, nhai một miếng, vị giác lập tức bùng nổ, hương vị , mặn nhạt , chạch xào giòn rụm, bên trong thịt mềm, mang theo vị cay nồng, là ngon.
“Cố ca, thịt ăn cũng ngon lắm, đặc biệt mềm, nhai thích. Hương vị chuẩn cần chỉnh.” Thấy Cố Cẩn ăn xong con chạch, lập tức gắp một miếng thịt ếch.
Hương vị tự nhiên kém, chỉ là ăn một lúc, Cố Cẩn liền cảm thấy , ngước mắt chậm rãi : “Nói , chuyện gì?”
Vô sự mà ân cần, chắc chắn chuyện.
Lương Quân ngượng ngùng gãi má: “Cố ca, với Lý Vệ Dân về cô cả nhà họ Quách , nếu, nếu em với cô thành đôi, thể hỏi cưới giúp em ?”
Cố Cẩn suýt nữa thì nghẹn cơm, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc hiếm thấy: “Cậu, đây là?”
Thật luôn?
Bọn họ chỉ thuận miệng đùa, nhóc , hiểu chứ?
“Em . Là tẩu tử , cô gái nhà họ Quách cũng tệ. Em thử xem.” Lương Quân trả lời.
“...” Lòng Cố Cẩn dâng lên một sự hụt hẫng.
Anh em bao nhiêu năm, lời , Tần Du.
“Ờ… Tùy …” Cố Cẩn hờ hững đáp một câu.
Tần Du ngờ Cố Cẩn phản bác, trông rõ ràng là đang nghi ngờ.
“Được.” Có Cố Cẩn cho phép, bữa cơm Lương Quân ăn đầy hào hứng.
Trên bàn ăn, Lương Quân đắm chìm trong kế hoạch của , cắm đầu ăn.
Lý Vệ Dân gì, giấc mơ lúc chạng vạng sợ hãi, cũng may mắn, luôn tự nhủ, đó đều là mơ, thể là thật, nhưng giấc mơ đó quá đỗi chân thật, giống như thật sự xảy , quên, nhưng trớ trêu , ký ức càng thêm sâu sắc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sống cùng Tần Du một thời gian, dày Cố Cẩn sớm chiều hư, hai ngày ăn cơm, ăn cũng thấy mùi vị, bữa cơm hôm nay, xem như no căng, hợp khẩu vị, thật thỏa mãn.