Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 195: Làm giày rơm

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:53:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vậy em gọi chị là chị." Tần Tiểu Giang nheo mắt , khuôn mặt đen nhẻm, chỉ hàm răng là trắng.

 

"Gọi chị cũng vô ích. Em thật sự đếm, thì giúp chị lùa vịt về hồ ."

 

"Chị cho em, em giúp chị lùa về hồ?" Tần Tiểu Giang nhíu mày hỏi.

 

"Cái hồ nhỏ như , em đếm chẳng dễ hơn ?" Tần Du hỏi .

 

Dụ dỗ Tần Tiểu Giang là chuyện quá dễ dàng, nó tự dâng tới cửa, cô gài nó thì gài ai?

 

"Hình như... cũng đúng. Vậy lùa vịt thế nào?" Tần Tiểu Giang nghĩ nghĩ, thấy lý, bắt đầu nghiêm túc hỏi.

 

"Đơn giản. Mẹ chị bên , thím Liên bên , em xuống ruộng, lấy cái gậy lùa từ từ. Không vịt sợ, nếu vịt bay loạn, em đếm cả ngày cũng xong ." Tần Du nghiêm túc cảnh cáo.

 

"Được."

 

Tần Tiểu Giang từ nhỏ là đứa trẻ hoang dã, trong đồng ngoài ruộng, chỗ nào cũng , lội ruộng như đất bằng. Nó cầm gậy, nhẹ nhàng lùa vịt.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tần Du thì bên cạnh thổi sáo.

 

Một lúc lâu , bắt đầu vài con vịt về phía sườn núi dẫn lên sân.

 

Có vịt đầu, những con khác cũng từ từ theo.

 

Khi tất cả vịt trở về hồ, trời về trưa.

 

Tần Du giữ thím Liên và ăn cơm.

 

"Du Nha, con mụ Xuân đó lòng , con thật sự để Tần Tiểu Giang đếm vịt ?" Tần Tiểu Giang là đếm vịt, liền thật sự bên hồ, đếm vô cùng nghiêm túc.

 

Tần Du : "Không , cứ để nó đếm!"

 

Đừng đàn vịt hơn 400 con, cho dù chỉ 100 con, nó cũng đếm xuể.

 

Kiếp Tần Tiểu Giang học đếm là do cô dạy. Tám tuổi, nó vĩnh viễn đếm đến 89, đó sẽ là 60, lặp ... 88, 89, 60, 61... một vòng luẩn quẩn.

 

"Du Nha, cái sân của con mát thật!" Thím Liên dạo một vòng trong sân. Bên ngoài sân là đường đá bằng phẳng, trong sân trồng đủ loại hoa cỏ, hương thơm ngát. "Con với Cố thanh niên trí thức ở thật thoải mái, giống như cái gì nhỉ... , tiên cảnh bồng lai, đúng là tiên cảnh."

 

"Sân , nấu ăn ngon. Khó trách Cố thanh niên trí thức chịu ở yên đây. Thím nhé, nó hỗ trợ , đầy một ngày là về cho xem!" Thím Liên trêu chọc.

 

"Không chừng tối nay về chứ."

 

"Sao thể?" Tần Du lập tức phủ nhận.

 

Không thấy cô, chắc mừng lắm.

 

Lần cứu tế, , liền đăng ký. Lần cũng , cô , đội trưởng ngỏ lời, đồng ý ngay.

 

"Hả? Sao thể?"

 

"Không . Ý con là, nơi hỗ trợ xa như . Anh vất vả, chắc chắn sẽ chờ xong việc bên đó mới về." Tần Du chút chột giải thích.

 

"Hiếm thấy hai đứa giác ngộ như ."

 

"Mẹ, thím, buổi chiều việc gì thì ở đây chơi với con. Tiện thể dạy con giày rơm." Ăn cơm xong, Tần Du nhiệt tình giữ .

 

Ngoài tiệm bán dép xăng đan, nhưng cô cảm thấy giày rơm vẫn thích hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-195-lam-giay-rom.html.]

Trời mưa, đường đá nước hoặc mọc rêu xanh sẽ trơn, dễ ngã.

 

Đi giày rơm thì sẽ .

 

"Được. Du Nha dép xăng đan , còn học giày rơm, chắc là cho Cố nhà con chứ gì. Chị Hồng Mai, dù chiều cũng việc gì, giúp Du Nha một tay ." Thím Liên với Thẩm Hồng Mai.

 

Vừa Tần Du giày rơm cho Cố Cẩn, Thẩm Hồng Mai lập tức đồng ý: "Được! Làm giày rơm lâu lắm, nhưng hai chúng cùng , một buổi chiều, một đôi giày, chắc là xong."

 

"Du Nha, , giày của Tiểu Cố cỡ bao nhiêu?" Thẩm Hồng Mai ngẩng đầu hỏi Tần Du.

 

"Cỡ 44 ạ." Tần Du trả lời.

 

Cô chỉ giữ hai chơi thôi, biến thành giày rơm cho Cố Cẩn?

 

Nếu , thì cũng là cho cô chứ.

 

"Chân Cố thanh niên trí thức to thật. Cỡ 44. Giày của chú nhà thím mới cỡ 40." Thím Liên cảm khái. "Chân to gánh vác giang sơn! Chân Cố thanh niên trí thức to như , chắc chắn tiền đồ."

 

"Thím, chỉ là to thôi mà." Tần Du đáp.

 

Một đôi chân to, liên quan đến gánh vác giang sơn? Như mà cũng Cố Cẩn tiền đồ?

 

mà cũng đúng, tuy cô phục, nhưng Cố Cẩn đúng là tiền đồ.

 

"Con bé , ngượng ." Thím Liên coi lời Tần Du là khiêm tốn: "Thằng bé nhà con trai, là cả công xã già trẻ lớn bé đều công nhận. Dáng cao như . À đúng , Cố thanh niên trí thức cao bao nhiêu?"

 

"Chắc mét tám." Cố Cẩn cao.

 

Đi trong đám đông, vì chiều cao, trở nên nổi bật nhất.

 

Vì đường nét khuôn mặt vô cùng lập thể, tuấn tú, nên càng nổi bật hơn.

 

"Vẫn là con tâm. Con chứ, con bé ngốc nhà thím, giờ mang bầu , thím hỏi nó, chồng nó cao bao nhiêu, chân giày cỡ mấy, định sang năm may quần áo, giày cho chúng nó, mà nó . Cứ , chắc cỡ 39, khi 40. Con xem, đứa nhỏ cứ qua loa như , chồng nó thương?" Thím Liên dở dở .

 

"..." Cỡ giày, chiều cao của Cố Cẩn, kiếp thực cô cũng để ý.

 

Những con , là của kiếp .

 

Kiếp , cô mua loại giày da đen bóng nhất, may cho bộ quần áo nhất, đủ cả bốn mùa...

 

Cho nên cô nhớ rõ những đo .

 

"Phụ nữ mơ màng một chút, càng khiến yêu thương. Chị Đường phúc khí." Bởi vì cưng chiều, nên mới sống mơ màng như .

 

Chỉ những ... cưng... yêu, mới cố nhớ rõ những điều đó, hy vọng đối phương chú ý, hy vọng những gì thể cảm động đối phương.

 

"Du Nha cái miệng nhỏ , càng ngày càng . Hồng Mai, chị xem, cái đế giày , ?"

 

Mấy trò chuyện, việc, vô cùng bận rộn.

 

Làm giày rơm khó. Làm xong phần đế, tìm một cái ghế gỗ dài, buộc mấy sợi dây thừng chân ghế dây dọc. Lấy rơm dây ngang, xoa, xoắn, đan chéo, dùng ngón cái đẩy sát , tạo thành đế giày chắc chắn. Sau đó kết dây thừng , quai, thế là xong một chiếc giày rơm đơn giản.

 

"Du Nha giỏi thật. Làm giày rơm cho chồng."

 

"Không . Là hai mà." Tần Du sửa . Cả quá trình cô chỉ xoa mấy sợi dây, xỏ mấy cái quai.

 

"Con bé , là con thì là con ! Cậu Cố nhà con về, là con , chắc mừng lắm."

 

"..." Tần Du.

Loading...