Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 156: Sức uy hiếp không tồi!
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:05:43
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thôi! Đừng chuyện lợn với nữa! Con xem con , từ lúc trại heo, gần như câu nào cũng rời khỏi lũ lợn của con. Con đem cái nhiệt tình của con đối với lợn, san sẻ một ít cho Cố Cẩn, là an tâm .”
“Mẹ, thế là thấy chân tướng sự việc ! Con mỗi ngày nấu một bữa cám lợn, chia hai cho lợn ăn! đối với Cố Cẩn, con là một ngày ba bữa đổi món liên tục cho ăn! Không bữa nào trùng bữa nào! Cái đãi ngộ , lợn chắc chắn là bì !” Tần Du nghiêm túc giải thích.
Thẩm Hồng Mai cảm thấy đau đầu, lập tức ngăn Tần Du : “Không nữa, nữa! Cứ mãi dứt!”
Sau bao giờ thảo luận chuyện lợn với nó nữa.
Tần Du bóng lưng rời , vô cùng hài lòng với công lực thuyết phục của .
Trở quầy thịt lợn, Cố Cẩn vẫn ở một bên, lười biếng cô, một lời. Biểu cảm Tần Du như lọt trong sương mù.
Không hiểu biểu đạt ý gì, nhưng cô cũng sẽ hỏi .
Thu dọn quầy hàng khá sớm, đúng lúc giữa trưa.
Rất nhiều bận rộn cả buổi sáng, ăn cơm trưa xong, đang hóng mát gốc cây lớn.
Hai bọn họ chỉ cần qua, liền sẽ thu hút sự chú ý của các xã viên khác.
Trong mắt họ nghi hoặc, nhưng nhiều hơn là vẻ hóng chuyện.
Đại khái là vì những lời đồn đại về cô và Cố Cẩn đang lan truyền trong công xã, khác biệt so với những gì truyền miệng, cho nên mới nghi hoặc.
Đối với những ánh mắt khác thường , Tần Du mặc kệ.
Cố Cẩn càng thèm giải thích.
Loại chuyện , khinh thường .
“Nghe , con lợn hôm nay, là Tần Du mổ đấy!”
“Sao là . Vốn dĩ chính là nó!” Người chuyện là thím Xuân.
Chỉ cần là chuyện liên quan đến Tần Du, ở phương diện tuyên truyền quảng bá , là thể thiếu phần của thím Xuân.
“Một cô gái, nhỏ như , mà dữ dằn thế!” Có kinh ngạc cảm thán.
“Nếu dữ dằn, thể bắt đồng chí Cố thanh niên trí thức cưới ? Nếu dữ dằn, đồng chí Cố thanh niên trí thức cũng sẽ cõng thịt lợn. Người như thần tiên trời giống đồng chí Cố, nhất định là ép buộc!”
“Mấy , ăn kiểu gì đấy. Lúc Tần Du thêm thịt lợn cho các , chắc là thêm nhiều quá hả? Không một chút, miệng các liền lở loét ?” Có bất bình lên tiếng.
“Chúng cũng chỉ thôi, bà xen gì?” Thím Xuân bất mãn : “Hơn nữa chúng sai ? Tần Hương nhà còn thấy Cố Cẩn đèo phụ nữ khác xe đạp, cái bộ dạng mật lắm. Chúng như , Tần Du chắc chắn cũng , cho nên mới ép buộc đồng chí Cố thanh niên trí thức, cho tưởng là cô hạnh phúc.”
“Suy đoán cũng sai. Ép buộc là một phương pháp. ép buộc, càng khả năng sẽ đàn ông tức nước vỡ bờ.”
“Biết đấy, ngày nào đó đồng chí Cố thanh niên trí thức thật sự chịu nổi. Liền thật sự tìm một phụ nữ lén lút bỏ !”
“Vậy Tần Du thật sự thê t.h.ả.m !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Một đám càng càng hăng, ai phát hiện Tần Du và Cố Cẩn đến phía bọn họ.
Tần Du dừng bước, hít sâu một , ánh mắt lạnh bọn họ, lẳng lặng họ thảo luận.
Quần chúng đúng là mắt sáng như tuyết.
Người bàn tán tuy là cô, nhưng diễn biến cuộc hôn nhân sai chút nào.
Cố Cẩn cuối cùng, đúng là mang theo một phụ nữ, lén lút bỏ .
Kiếp bọn họ, chắc chắn cũng ít ở lưng sắp đặt cô, bàn tán về cô, nhưng khi đó cô, trong lòng trong mắt trong miệng đều là Cố Cẩn, mà những thanh âm khác.
Cơ mà, nếu là kiếp cô những lời , hoặc là bề ngoài để ý, nhưng thực tế thấp thỏm yên, trong lòng lúc nào cũng lo lắng Cố Cẩn sẽ lén lút rời .
Sau đó là giám sát từng giây từng phút.
cũng chẳng để gì.
Nghĩ đến đây, Tần Du cảm thấy giờ phút vô cùng tâm bình khí hòa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-156-suc-uy-hiep-khong-toi.html.]
Nghe những lời bàn tán , cứ như trong cuộc là .
Đời , cảnh giới rốt cuộc cũng cao hơn ít.
“Ai thê t.h.ả.m cơ?” Giữa tiếng thảo luận ríu rít, một giọng trầm thấp, nặng nề, tràn đầy vui chậm rãi vang lên.
Giọng êm tai, cũng lớn, nhưng rơi tai , chẳng khác nào sét đ.á.n.h giữa trời quang.
Vừa thấy Tần Du và Cố Cẩn ở phía , họ như gặp quỷ, từng sắc mặt đột biến.
Chuyện kích thích nhất đời, gì hơn là lưng khác mà bắt quả tang.
Đặc biệt bọn họ thảo luận là đồng chí Cố thanh niên trí thức, mà lúc Tần Chấn Bân ở đây, ông ghi công điểm cho bọn họ.
Xấu hổ!
Trong lòng hoảng hốt đến vã mồ hôi!
Càng lo lắng đồng chí Cố thanh niên trí thức sẽ việc công báo thù riêng, chỉ cần một chút, liền trừ bớt công điểm.
“A, a...” Có lập tức phản ứng , lắp bắp che giấu: “Nước giếng lạnh thật!”
“! Bây giờ trời nóng, nước giếng bên còn lạnh hơn . Uống giải khát thật!”
“Không sai! Không sai!”
Mọi hùa theo, tan tác như chim vỡ tổ.
Chạy nhanh lên, đồng chí Cố thanh niên trí thức nhớ mặt bọn họ.
“Này, thím Xuân, thím nhiều nhất, bây giờ thím chạy còn nhanh hơn chúng ?” Có thấy thím Xuân chạy nhanh như thỏ, vô cùng bất mãn .
“Bà thì ai bảo bà câm ? cái gì? Cháu trai chắc chắn ị bậy . Chắc chắn dùng nước lạnh mà chùi rửa!” Thím Xuân mắng to.
Cảnh tượng Tần Du buồn .
Mọi sớm như , thì việc gì lúc nãy.
“Sức uy h.i.ế.p của tồi!” Tần Du đầu Cố Cẩn.
Đồng chí Cố thanh niên trí thức chỉ hỏi vặn một câu, dọa chạy cả một đám phụ nữ nông thôn.
Cố Cẩn mày nhíu lạnh lùng: “Bị lưng như ! Em thế mà thờ ơ!”
Một chút phản ứng cũng .
Thậm chí còn như đang xem kịch của khác.
Đám phụ nữ thảo luận, chê là cô, ?
Tần Du nhún vai, : “Bọn họ cũng sai.”
Cái kết cục , cô và sớm dự đoán .
“Bọn họ sai? Em cũng giống như bọn họ, cảm thấy sẽ mang một phụ nữ lén lút bỏ ?” Cố Cẩn mặt tái vì giận, hỏi vặn .
“Có lẽ khác biệt. Chúng hai hòa hợp ở chung. Lúc , đại khái, khả năng sẽ báo cho em một tiếng.”
Ánh mắt Tần Du sâu thẳm, giọng chút tang thương, đó chắc chắn: “Không đại khái, lẽ. Mà là nhất định sẽ.”
Đời Cố Cẩn chắc chắn sẽ , lừa cô mà rời .
Đôi mắt sâu thẳm của Cố Cẩn sóng lòng cuộn trào: “Giữa hai chúng ngay cả chút tin tưởng như cũng ?”
“Sự tin tưởng mỏng như cánh ve. Nắm bắt hiện tại, là . Hòa hợp ở chung.” Tần Du trả lời.
“Tần Du, rốt cuộc em ngốc đến mức nào ? Tất cả những gì , em đều ?” Cố Cẩn cảm thấy lồng n.g.ự.c bùng lên một ngọn lửa giận thể dập tắt, tức nổ phổi.
Xe đạp của chỉ đèo một cô, cô cô vịt con, chở về cả một xe; màng miếng thịt lợn nặng, m.á.u nhuộm đỏ áo sơ mi, cũng cõng về; bất kể cô để ý đến , đều cùng cô... Những điều , cô một chút cũng ?
“Em thật sự một chút cũng ?” Cố Cẩn tức giận hỏi nữa.