Thập Niên 70: Chàng Sĩ Quan Sủng Vợ Tận Trời - Chương 194

Cập nhật lúc: 2025-12-10 18:51:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nội dung vở kịch m.á.u ch.ó giữa Vương Nhị Hỉ và Lưu Tiểu Bảo, Đường Tiêu Tiêu đoán phim truyền hình đời cũng dám như .

 

đây là chuyện cô nên suy nghĩ, hiện tại cô nên nghĩ đến An An đang ở trong lòng Tống, nhưng vẫn mở to đôi mắt to ướt sũng cô, giống như đang chất vấn cô, rằng , vì vẫn bế con? Có cần con nữa ?

 

Sau khi ăn cơm tối xong trở về, cha Tống và Tống lập tức mang đứa bé về phòng bọn họ.

 

Đêm nay, cả nhà lớn nhỏ đều ngủ ngon, Bình Bình ngược , chỉ tìm kiếm bóng dáng Đường Tiêu Tiêu ở khắp nơi.

 

An An thì đến xé lòng, mệt mỏi thì ngủ, tỉnh ngủ tiếp tục tìm , tìm , cứ như thế lặp lặp nhiều .

 

Cha Tống Tống chăm sóc hai em bé, nên nghỉ ngơi gì.

 

Đường Tiêu Tiêu bởi vì trướng đau, tiếng đau lòng của An An, Tống Cảnh Chi bởi vì thương vợ, nên cần trấn an tinh thần cô.

 

"Nói chừng chịu đựng hết tối nay là sẽ thôi." Tống Cảnh Chi ôm lấy vợ đang vì đau vì đau lòng trong lòng.

 

May mắn bây giờ nhà nông đang nhàn rỗi, cha Tống Tống cần , nên bữa sáng ngày hôm là Tống Cảnh Chi .

 

Sau khi xong bữa sáng, pha sữa cho con, đưa bữa sáng của cha đến phòng cha .

 

"Sữa của Tiêu Tiêu thế nào ?" Mẹ Tống hỏi con trai.

 

"Vẫn , chắc là nhanh đến ." Tống Cảnh Chi , buổi sáng sợ đau đến thức giấc.

 

"Ừ, lát nữa con đến phòng khám kê thêm t.h.u.ố.c , mấy ngày nay chúng ăn riêng, đứa nhỏ ngửi thấy mùi, gặp thì sẽ dứt thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chang-si-quan-sung-vo-tan-troi/chuong-194.html.]

Lúc bọn nhỏ còn đang ngủ, chỉ là ngủ yên, bao lâu mở mắt chung quanh, thật sự mệt mỏi, ê a vài tiếng ngủ.

 

"Bình Bình đúng là dễ cắt sữa, chủ yếu là An An, đứa bé cứ gào t.h.ả.m thiết. Cũng may bên cạnh chúng ở, nếu ban ngày còn xin nữa." Cha Tống .

 

"Tối hôm qua ông mới bắt đầu ngủ gà ngủ gật, An An gào lên một tiếng, dọa ông giật cả .

 

" , lúc Tiêu Tiêu cũng chỉ kiểu thút thít, mà An An giống như cái loa lớn, là giống con thế?" Mẹ Tống về phía con trai.

 

"Mẹ, cảm thấy điểm giống ?" Tống Cảnh Chi về phía Tống, đứa nhỏ roi ha ha. Trước khi Tống hiểu chuyện, nhanh chóng ngoài.

 

"Thằng nhóc thối , giống ai thế ?" Mẹ Tống chỉ bóng lưng Tống Cảnh Chi, kêu sợ đ.á.n.h thức cháu trai cháu gái vốn ngủ yên.

 

"Hơi" Cha Tống chỉ một tiếng.

 

Ba ngày kế tiếp, Đường Tiêu Tiêu đều trốn ở trong phòng dám ngoài, cho đến khi sữa trở về. Ba ngày , cô khỏi cửa phòng, hai đứa nhỏ đang ở trong sân, ở trong lồng tre do cha Tống .

 

"Các con ơi!" Đường Tiêu Tiêu hô một tiếng, tới mặt bọn nhỏ.

 

"Oe!"An An bắt đầu oa , lăn qua lăn ôm.

 

Thật An An cũng chỉ ầm ï một đêm, đó giống như là chấp nhận hiện thực, còn âm ï nữa.

 

Đường Tiêu Tiêu bế An An lên, thấy Bình Bình đang với vẻ khát khao, nhưng cánh tay của cô mạnh sức bằng Tống Cảnh Chi, thể nào bế hai đứa nhỏ cùng lớn.

 

May mà lúc Tống Cảnh Chi mang đến cho cô một cái ghế, ý bảo cô ngôi xuống, bế Bình Bình cho cô.

 

 

Loading...