Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 99
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:35:19
Lượt xem: 12
Còn cô Giảm nữa, cô ấy luôn tươi cười chào đón Tần Ngưng, dựa vào đâu cơ chứ?
Còn nữa, cô ta rất cẩn thận, đã kể cho mấy người Đới Hồng Hà nghe về xuất thân địa chủ của Tần Nguyệt Trân, chẳng ngờ cuối cùng lại biến thành cô ta và Đới Hồng Hà trở mặt.
Chưa kể, mấy hôm trước cô ta bảo Tần Chấn Quốc đánh Tần Nguyệt Trân, thế mà Tần Nguyệt Trân chẳng hề sợ hãi, thậm chí còn dám trốn.
Tần Nguyệt Trân vốn là một đứa ngu ngốc như bùn nhão, không phải Tần Nguyệt Trân nên bị dọa sợ đến độ toàn thân run rẩy ư? Không phải Tần Nguyệt Trân nên khóc lóc thảm thiết ư? Vì sao cuối cùng lại biến thành Tần Mai Phương cô ta và Tần Chấn Quốc bị ngã với tư thế chó ăn phân cơ chứ?
Đến tận bây giờ n.g.ự.c của cô ta vẫn còn đau, hễ đi đường là lại đau, nhưng cô ta ngại không dám nói với ai, mới nghỉ ngơi hai ngày đã phải quay về trường học. Tần Chấn Quốc còn thảm hơn cô ta, miệng bị rách một vết dài phải khâu mấy mũi, thắt lưng cũng bị thương, bác sĩ nói phải nằm trên giường nghỉ ngơi một tháng, thế về sau ai là người xách cặp cho cô ta mỗi khi cô ta tan học về nhà đây?
Mỗi một chuyện đều khiến người ta tức giận.
"Không được, trong trường này, có nó thì không có mình."
Nghĩ vậy, Tần Mai Phương không nhịn được mà nghiến chặt răng. Chắc chắn truyện tranh đang nằm trong cặp của Tần Ngưng, nên Tần Ngưng mới khăng khăng không chịu cho cô ta kiểm tra. Cô ta thấy rất rõ, không thể nhìn nhầm được, chắc chắn truyện đang nằm trong cặp.
Hina
Vì thế, Tần Mai Phương trợn mắt nhìn Tần Ngưng, cô ta nói:
"Được! Mày tự nói đấy nhé, nếu trong cặp sách của mày có truyện tranh, thì mày chủ động thôi học."
Tần Ngưng gật đầu, khóe miệng khẽ cong tạo thành một nụ cười: "Được! Thế cậu thì sao? Nếu không có truyện tranh, cậu sẽ thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-99.html.]
"Tao, tao cũng chủ động thôi học!" Tần Mai Phương cứng cổ đáp.
"Được thôi! Vậy để cô giáo tới kiểm tra đi."
"Không, tao kiểm tra!"
"Cậu kiểm tra? Cậu là cái thá gì? Nếu cậu kiểm tra, vậy chúng ta viết thỏa thuận, ghi lại toàn bộ những lời vừa nói, rằng nếu không có truyện tranh, cậu sẽ thôi học."
Tần Ngưng dụ dỗ Tần Mai Phương từng bước một, muốn xử gọn rắc rối Tần Mai Phương này trong một lần.
Đúng, chính là dụ dỗ.
Bắt đầu từ sáng nay khi Tần Mai Phương bước vào lớp, nhìn Tần Ngưng với ánh mắt thâm độc, Tần Ngưng đã không muốn ngày nào cũng phải học cùng lớp với loại người này nữa rồi. Tần Mai Phương ngồi trên, chếch về bên trái cô, thế nên cô cố ý giơ bìa truyện tranh về phía đó, hễ cảm nhận được ánh mắt của Tần Mai Phương nhìn về phía mình, là cô sẽ lập tức lật sang trang tiếp theo.
Từ nhỏ đến lớn, Tần Mai Phương vẫn luôn không muốn nhìn thấy Tần Ngưng sống tốt. Dù Tần Ngưng chỉ ăn một củ cà rốt, Tần Mai Phương cũng có thể nhân lúc người lớn không có mặt mà cướp đoạt của Tần Ngưng.
Tần Ngưng chờ, chờ Tần Mai Phương tự chui đầu vào lưới. Lúc này, cô dụ dỗ cô ta nói đến chuyện thôi học, càng hy vọng cô ta viết thỏa thuận.
Nhưng có lẽ nhìn thấy ánh mắt không đồng ý của giáo viên và các bạn học xung quanh, Tần Mai Phương trở nên cảnh giác, cô ta lùi bước.
"Mày, mày! Được rồi, để cô giáo tới kiểm tra đi, chắc chắn là có!"
Tần Ngưng nhìn cô Giảm: "Cô Giảm, em xin lỗi vì đã ảnh hưởng đến tiết học của mọi người. Nhưng em không thể chấp nhận lời vu khống của bạn Tần Mai Phương, nên phiền cô kiểm tra giúp em. Nếu trong cặp của em có truyện tranh, em sẽ lập tức thôi học, về nhà trồng khoai lang."