Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:35:17
Lượt xem: 16
Đây là lần đầu tiên Tần Mai Phương phát hiện ánh mắt Tần Ngưng của hiện tại hoàn toàn khác với ánh mắt của Tần Nguyệt Trân mà trước nay cô ta vẫn luôn quen thuộc. Trong ánh mắt của cô không còn sự nhát gan, trốn tránh, tự ti thuở trước, chỉ có sự mạnh mẽ và sắc bén như thể sắp xuyên thủng linh hồn cô ta.
Tần Mai Phương có hơi không chắc chắn.
"Tao, tao..."
"Sao hả? Không dám chứ gì? Tần Mai Phương, nếu cậu không dám, thì mọi chuyện dừng ở đây. Cậu xin lỗi tôi, xin lỗi cô giáo và các bạn học."
Trong lòng Tần Mai Phương càng lo lắng hơn, vì sao giọng điệu và biểu cảm khi nói chuyện của Tần Ngưng cũng khác trước kia?
Cô ta cứng cổ đáp: "Vì sao tao phải xin lỗi?"
"Vì cậu vu khống tôi, cậu còn bôi nhọ cô Giảm - một người luôn nghiêm túc và có trách nhiệm, cậu cũng đang lãng phí thời gian học tập của các bạn khác."
Phòng học trở nên xôn xao, cô Giảm nhìn Tần Ngưng bằng ánh mắt tán thưởng, các bạn học đều bàn tán sôi nổi.
"Đúng đó! Đang tập trung học tập đấy, không biết hai hôm nữa có kỳ thi à, ồn ào cái gì không biết."
"Dù người ta có đọc truyện tranh đi nữa thì liên quan gì đến cậu ta. Tần Ngưng ngồi tận cuối lớp cơ mà, có ảnh hưởng đến ai đâu."
"Đúng đó, còn đòi kiểm tra cặp sách của người ta nữa chứ. Cô ta tưởng mình là Hồng Vệ Binh ư?"
"Trước kia tôi không biết Tần Mai Phương là người vô lý như vậy đấy..."
Nhìn gương mặt tức giận của Tần Mai Phương, Tần Ngưng ung dung nở nụ cười: "Cậu chọn cái nào? Xin lỗi hay hứa sẽ chủ động thôi học?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-98.html.]
"Xin lỗi mẹ mày! Lấy truyện tranh ra đây."
Tần Mai Phương muốn tìm cho ra truyện tranh, hai lựa chọn kia, cô ta không muốn chọn cái nào cả. Thế nhưng cô ta lại cảm thấy yếu thế khi thương lượng với Tần Ngưng. Lòng cô ta hỗn loạn, cô ta tức giận, trong lúc nhất thời cô ta không kiềm chế được, cơn giận bùng nổ.
"Nếu cậu muốn nhận lỗi với mẹ tôi thì tôi có thể đưa cậu về nhà. Nhưng hiện tại tôi không thể thay mặt mẹ tôi được, nên tôi sẽ không chấp nhận lời "xin lỗi mẹ mày" của cậu. Tôi cũng không có truyện tranh, nếu cậu khăng khăng muốn kiểm tra cặp sách của tôi, thì mày phải hứa trước, rằng nếu trong cặp tôi không có truyện tranh, thì cậu phải chủ động thôi học. Hứa xong tôi sẽ cho cậu lục cặp tôi."
Hina
Nhìn gương mặt ung dung, vênh váo của Tần Ngưng, toàn thân Tần Mai Phương tức điên lên.
La thật, từ ngày cô ta nhận được thư thông báo nhập học của Tần Ngưng từ tay giáo viên, cô ta đã cảm thấy kỳ lạ rồi.
Tần Nguyệt Trân dựa vào đâu mà có thể học cấp hai?
Tần Nguyệt Trân dựa vào đâu mà có thể học cùng lớp với cô ta?
Thế nên cô ta không đưa thư thông báo nhập học cho Tần Ngưng. Cô ta nhìn thấy trong thư thông báo viết rằng phải đến trường nhập học trong vòng ba ngày kể từ ngày nhận thư, nếu quá hạn thì bức thư sẽ không còn hiệu lực nữa. Cô ta vốn định chờ quá ba ngày mới trả lời giáo viên rằng không biết ai là Tần Ngưng, vậy thì chuyện này sẽ c.h.ế.t không đối chứng, Tần Nguyệt Trân không thể đi học, sẽ chẳng ai để ý đến chuyện này.
Chẳng ngờ, hiệu trưởng lại đích thân hỏi thăm.
Nhưng mà!
Loại ngu ngốc như Tần Nguyệt Trân sao xứng để hiệu trưởng đích thân hỏi thăm cơ chứ!
Điều quan trọng là sau khi hỏi xong, hiệu trưởng còn chưa nói gì mà Tần Nguyệt Trân đã chọc thủng lời nói dối của cô ta, hại cô ta mất mặt trước hiệu trưởng!
Hiệu trưởng cấp ba đó. Cô ta học ở trường cấp ba này một năm rồi, đó là lần đầu tiên cô ta được nói chuyện với hiệu trưởng, nhưng lại để hiệu trưởng biết chuyện cô ta nói dối.