Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:35:15
Lượt xem: 18

"Cô ơi! Nó nói dối đấy, nó đang lừa cô. Nếu cô không tin thì có thể hỏi những bạn học khác, hoặc xuống kiểm tra gầm bàn của nó mà xem."

Cô giảm mất kiên nhẫn liếc Tần Mai Phương một cái rồi nói: "Chậc! Vậy Đới Hồng Hà, em ngồi trước mặt Tần Ngưng, ngó xuống kiểm tra xem trong gầm bàn Tần Ngưng có truyện tranh không?"

Đới Hồng Hà quay đầu cười với Tần Ngưng, còn giả vờ ghé vào bàn ngó xuống kiểm tra: "Cô Giảm, không có ạ. Làm gì có truyện tranh, Tần Mai Phương đang trợn mắt nói dối thôi, cô ta luôn như thế mà."

Cả lớp cười ầm lên.

Tần Mai Phương kinh ngạc nhìn Đới Hồng Hà.

Tần Mai Phương biết mấy hôm trước Đới Hồng Hà giận dỗi mình, thế nhưng ba đời nhà Đới Hồng Hà đều là bần nông trung lưu, rất hận những người xuất thân địa chủ, nên dù có tức giận mình thế nào, cô ta cũng không thể bao che cho Tần Ngưng được.

Sự kinh ngạc và xấu hổ khi bị mọi người cười nhạo khiến Tần Mai Phương mất đi khả năng phán đoán. Cô ta rời khỏi vị trí của mình, chạy tới bàn học của Tần Ngưng, giật phăng cặp sách của Tần Ngưng, định dốc ngược cặp để đổ tung sách vở của cô ra ngoài.

Tần Ngưng lập tức giữ chặt cặp sách, trợn mắt nhìn chằm chằm Tần Mai Phương.

Nhìn thấy ánh mắt của cô, Tần Mai Phương không những không kiềm chế lại, trái lại còn đắc ý hơn: "Sao hả? Sợ rồi chứ gì? Không phải nói không có sao?"

Tần Ngưng cười lạnh: "Tần Mai Phương, ai cho cậu cái quyền làm thế?"

"Mày thả tay ra!" Tần Mai Phương sững người, nói: "Cái gì mà có quyền hay không? Một học sinh không tuân thủ nội quy lớp học, đọc truyện tranh trong giờ học, tất cả mọi người đều có quyền giám sát. Các bạn cùng lớp thấy tôi nói có đúng không?"

Cô ta tự cảm thấy những lời bản thân nói ra vô cùng đường hoàng và chính nghĩa, còn đắc ý quét mắt khắp lớp học, thế nhưng không biết vì sao, phần lớn ánh mắt của mọi người trong lớp đều không đồng ý với cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-97.html.]

Điều này khiến cô ta hơi hoảng hốt.

Tần Ngưng giữ chặt cặp sách, nói: "Thế cô giáo thì sao? Cô giáo còn chưa nói gì, cậu dựa vào đâu mà đòi kiểm tra cặp sách của tôi?"

Tần Mai Phương ngẩng đầu nhìn cô Giảm, đúng lúc bắt gặp ánh mắt mất kiên nhẫn của cô ấy.

Điều này khiến cô ta càng tức hơn. Vì sao cô giáo lại không giúp cô ta? Cô giáo đúng là xú lão cửu (cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá) mà cha cô ta nói, đầu óc không linh hoạt, không hiểu rõ tình thế.

"Đấy là cô giáo thiên vị, bao che cho mày. Trong sổ tay học sinh có viết, nếu học sinh không tuân thủ nội quy lớp học, thì tất cả mọi người đều có quyền kiểm tra, giám sát."

Nghe Tần Mai Phương nói vậy, Tần Ngưng nhìn gương mặt tức giận của cô Giảm rồi nở một nụ cười thản nhiên.

"Tần Mai Phương, thế tôi hỏi cậu. Cậu bảo tôi không tuân thủ nội quy lớp học, nhưng tôi lại cảm thấy hành vi của cậu là đang vu khống tôi. Tôi không đọc truyện tranh trong giờ học, trong cặp sách của tôi cũng không có truyện tranh."

Hina

"Có! Tao thấy mày giấu vào cặp rồi."

"Được, Tần Mai Phương, nếu không có thì cậu định thế nào?"

"Cái gì mà tao định thế nào? Chắc chắn có!"

"Được, nếu có, tôi chủ động thôi học. Nhưng nếu không có thì sao? Cậu định thế nào, cũng tự động thôi học nhé?"

Cơ thể Tần Ngưng khẽ nghiêng về phía trước, nhìn thẳng vào Tần Mai Phương, mà Tần Mai Phương cũng đang nhìn chằm chằm cô.

Loading...