Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 74
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:30:43
Lượt xem: 14
Tần A Nam dụi dụi mắt, ngơ ngác nhìn đồ ăn trên bàn, hồi lâu mới có phản ứng.
Bà kinh ngạc hỏi Tần Ngưng: “Đây… Những thứ này là một mình con làm?”
“Vâng, con nói trước rồi mà, không có việc gì khó, nhìn một cái là biết. Con dậy sớm làm, mẹ sờ xem, vẫn còn nóng.”
“Ôi chao chao… Giỏi quá giỏi quá, con gái mẹ thật là giỏi quá…”
Tần A Nam không biết khen Tần Ngưng thế nào, nhưng Tần Ngưng lại rất bận, chỉ vào một giỏ cỏ nói: “Mẹ, tí nữa đi làm mẹ giao giỏ cỏ này cho kế toán giúp con, con phải đi đây.”
“Đi? Đi đâu?”
“Đến trường đi học ạ! Hôm qua chưa kịp nói với mẹ, hiệu trưởng cấp hai bảo con vào học khối một, như vậy sang năm là học khối hai! Mẹ, con phải đi rồi, không đi sẽ muộn mất.”
“Hả? Ôi ôi… Thế thì, thế, ai da mẹ định nói gì, mẹ định nói gì… sao lại quên mất rồi!”
Tần A Nam lập tức hoảng hồn, trong lòng như có rất nhiều điều muốn nói với con gái, lại nhất thời không nghĩ ra.
Tần Ngưng tùy tiện cầm miếng khăn vải lau mặt, nói: “Được rồi được rồi mẹ, mẹ cứ từ từ suy nghĩ, dù sao ba giờ rưỡi là cấp hai tan học rồi, chờ con về rồi mẹ nói sau.”
“Ôi! Trời còn chưa sáng đâu, một mình con con gái con đứa, mẹ không yên lòng… Này, con đi với Tần Mai Phương đi! Này… Con ăn gì chưa? Này, còn bữa trưa thì sao, ôi, về nhà sớm nhé, con lạy các cụ…”
Tần A Nam vội vàng đuổi theo ra ngoài, Tần Ngưng đã đi rất xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-74.html.]
Không phải Tần Ngưng không nghe thấy Tần A Nam nói, nhưng đi với Tần Mai Phương? Ha! Quên đi!
Cô cố tình đi sớm để tránh Tần Mai Phương đấy, còn tìm cô ta đi cùng làm gì!
Tần Mai Phương lớn hơn Tần Ngưng một tuổi, năm nay mười lăm, nhưng trong ký ức của cơ thể này là một hình ảnh u ám, từ nhỏ đến lớn đều chờ cơ hội để âm thầm bắt nạt Tần Ngưng.
Nói đến, nhà Tần Mai Phương và nhà Tần Ngưng… tạm thời gọi là Tần Nguyệt Trân đi, bởi vì đây là ký ức của Tần Nguyệt Trân.
Nhà Tần Mai Phương và nhà Tần Nguyệt Trân là họ hàng gần nhất, ông nội Tần Mai Phương và ông nội Tần Nguyệt Trân là anh em ruột, bảy tám năm trước bọn họ sống chung một nhà, nhà Tần Đạt hiện tại chính là nửa phía đông, còn bên nhà Tần Mai Phương, đương nhiên đã bị phá bỏ.
Cha mẹ Tần Mai Phương sinh được bốn người con trai, cuối cùng mới sinh ra một đứa con gái là Tần Mai Phương, gia đình rất yêu chiều, điểm này Tần Nguyệt Trân dùng mười con ngựa cũng không đuổi kịp.
Mà bốn anh trai nhà Tần Mai Phương đều rất khỏe mạnh, đi làm có thể kiếm được công điểm đỏ (cấp độ công việc cao nhất là mười điểm, công điểm đỏ là cấp cao nhất, chỉ những người lao động mạnh mẽ mới có thể đạt được, trong khi lao động bình thường, những phụ nữ khỏe nhất cũng chỉ được tám điểm), cộng thêm cha Tần Mai Phương là nghệ nhân tre, thỉnh thoảng có thể giúp người ta đánh dải đan chiếu, kiếm thêm thu nhập cho gia đình.
Hina
Vì vậy mặc dù nhà bọn họ là xã viên, nhưng trong những năm khó khăn như thế vẫn xây được nhà, tách ra ở riêng.
Tách ra là chuyển khỏi nhà tổ, tự xây nhà mới ở, đây là dấu hiệu có năng lực ở thôn Tần Đường. Cho nên hiện tại nhà Tần Mai Phương sống ở phía đông thôn, tương đối gần nhà thợ may, cách nhà Tần Đạt khoảng hai mươi nhà.
Dù đã chuyển đi nhưng vẫn là người thân, nếu giữa hai nhà có chuyện gì lớn vẫn phải qua lại giúp đỡ.
Nhưng đây chỉ là chuyện giữa người lớn chứ không phải giữa trẻ con. Cả nhà Tần Mai Phương có thể chuyển đi, Tần Nguyệt Trân cảm thấy rất nhẹ nhõm.
Tần Mai Phương này có thể xấu xa đến mức nào, cho hai ví dụ!
Khi mẹ của Tần Nguyệt Trân còn sống, mùa đông không làm việc đồng áng, phụ nữ tụ tập lại làm việc vặt, trẻ con còn nhỏ chơi bên cạnh những người phụ nữ, chui tới chui lui dưới gầm bàn, Tần Mai Phương lừa Tần Nguyệt Trân chui xuống gầm bàn, cầm kéo may vá của mẹ mình đ.â.m Tần Nguyệt Trân một cái thật mạnh rồi nhanh chóng giấu đi.