Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 73
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:30:41
Lượt xem: 22
Căn nhà tre tuy không hoàn hảo nhưng ít nhất cũng có mái che, giường tre, ghế tre… Đây là Tần Ngưng mất mấy ngày xây nên cô tự thấy rất thành tựu, mang chăn gối vào trong trải ra, nửa nằm nửa ngồi tựa vào giường tre đọc sách, thật quá thoải mái!
Hmmm… Tiếng Anh chủ yếu toàn dạy từ đơn và câu đơn giản, đối với một sinh viên đại học đã đỗ CET-6 mà nói, có thể bỏ qua những thứ này, nhưng những chỗ Viễn Chí Trung ghi chú linh tinh lại khiến người ta buồn cười, ví dụ như HANDS, HANDS, I HAVE TWO HANDS, Viên Chí Trung viết chữ nhỏ ghi cách đọc: “Đàn ông, đàn ông, tôi còn không giật đàn ông.”*
*汉子,汉子,俺还不偷汉子: Hànzi, hànzi, ǎn hái bù tōu hànzi. (Tương tự cách đọc: Hands, hands, i have two hands)
Điều này khiến Tần Ngưng cười nghiêng ngả, suýt nữa rơi từ giường tre xuống đất.
Bìa sách ngữ văn in “Chôn vùi hoàng đế hoàn toàn, phản đối theo chủ nghĩa xét lại”, Tần Ngưng đọc nội dung bên trong, xem xét tiến độ, có lẽ phải học phía sau một chút, đó là văn cổ, hai đứa trẻ tranh luận về mặt trời, đào hoa nguyên ký gì đó, trên cơ bản cũng không hiếm thấy, Tần Ngưng đọc mấy bài văn cổ một lượt là xong.
Còn toán lý hóa, Tần Ngưng đã quên rất nhiều công thức nên phải tốn nhiều thời gian hơn để học lại.
Cô không thèm mở chính trị và vệ sinh tri thức gì đó, chỉ nhìn lướt qua sách giáo khoa lịch sử một chút.
Cuối cùng là một cuốn sách kiến thức nông nghiệp cơ bản mà trường cấp hai kiếp trước không có, Tần Ngưng giữ lại đọc cuối cùng, cô quyết định rồi, cô phải học nông nghiệp thật giỏi để trở nên khá giả!
Hina
Kết quả còn chưa khá giả Tần Ngưng đã ngủ thiếp đi trong không gian.
Không biết ngủ bao lâu, cô tự tỉnh dậy.
Thấy mình ở trong không gian, Tần Ngưng có chút lo lắng, tối qua cô ngủ muộn, không biết bây giờ là mấy giờ, ngày đầu tiên không thể đi học muộn được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-73.html.]
Đồng hồ bỏ túi ở bên ngoài, Tần Ngưng không mang vào, cô thử rồi, nếu mang đồng hồ bỏ túi vào không gian, kim đồng hồ sẽ ngừng lại, bất động.
Năm giờ bốn mươi phút!
Khoan, tối qua cô ngủ rất muộn, khoảng hơn ba giờ, nhưng lúc này cô lại rất sung sức, giống như ngủ đủ tám tiếng bên ngoài vậy, có nghĩa là nếu cô nghỉ ngơi trong không gian hai đến ba tiếng, sẽ có thể đạt được chất lượng giấc ngủ tương đương tám tiếng ở bên ngoài!
Tuyệt, từ nay cô sẽ ngủ trong không gian để có thêm thời gian, cô còn bao nhiêu việc phải làm đây.
Tần Ngưng tranh thủ thời gian, trước tiên đổ nước trong không gian vào chum nước trong bếp, cô quan sát thấy tóc Tần A Nam đã có thay đổi, chẳng những bóng mượt mà sợi tóc cũng không còn trắng như trước, chứng tỏ dùng nước trong không gian ăn uống và gội đầu rất có ích, vậy sẽ phải tiếp tục.
Lại lấy những món làm xong hôm qua cất trong không gian ra ngoài.
Lấy được một nửa, nghĩ đến tính tình của Tần A Nam và khả năng ứng xử của đám họ hàng cực phẩm kia, Tần Ngưng lấy một cái bát to, cho mỗi món vào bát một ít, để lại một chút trong không gian.
Cuối cùng mới lấy giỏ cỏ đầy ắp ra ngoài rồi đi gọi Tần A Nam dậy.
“Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ dậy đi.”
“... Hửm… Gái, con dậy sớm như vậy làm gì?”
“Mẹ, mẹ dậy trước rồi con nói với mẹ.”
Tần Ngưng giục Tần A Nam dậy, kéo bà vào phòng chính, chỉ vào từng món đồ mà dặn dò: “Đây, những món này con chuẩn bị xong rồi. Nấu cái gì với cái gì, hấp cái gì với cái gì, con đều vẽ ở đây, mẹ nhìn vào mà làm, đến chiều mẹ bày bát ra, nửa tiếng trước khi khách đến bỏ vào nồi hấp là được. Mấy thứ này là rau trộn, con cũng thái hết rồi, mẹ chỉ cần bỏ vào đĩa mang ra thôi. Hôm nay mẹ đi mua thêm ít rượu, nấu một nồi cơm nữa là xong.”