Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:30:18
Lượt xem: 23

Đường Cúc Hoa nghe Tần Ngưng nói chuyện, không khỏi ngây người.

Bà ta chưa từng nghĩ Tần Ngưng (Tần Nguyệt Trân) trong ký ức của mình biết cãi lại.

Hina

“Mày, mày nói cái gì thế?”

“Tôi nói, nhất định là ngày nào bà cũng gặp ma, mới có thể nghe chút tiếng động đã kêu ma quỷ!”

“Mày dám rủa tao! Xem tao có vả cho mày một phát không!” Đường Cúc Hoa nói xong lao tới.

Tần Ngưng giơ con d.a.o rựa trong tay lên: “Vậy bà phải cẩn thận, có thể ăn trúng d.a.o của tôi hay không!”

Đường Cúc Hoa dừng lại, nhìn con d.a.o trong tay Tần Ngưng, cuối cùng không dám tiến lên, chống nạnh chỉ vào Tần Ngưng, nói: “Ái dà Tần Nguyệt Trân, mày còn biết dọa cả người khác! Có phải Tần A Nam dạy mày không? Nghe nói Tần A Nam nhận nuôi mày, mày không sợ bị ma quỷ nhà nó dọa c.h.ế.t à! Tao nói cho mày biết, tốt nhất mày nên dọn về nhà sớm đi, nếu không tổ tiên nhà chúng tao cũng sẽ không tha cho mày đâu!”

Tần Ngưng cười lạnh: “Bây giờ tôi là Tần Ngưng! Tổ tiên không tha cho bà thì có! Không biết là ai bị tổ tiên xách đến nghĩa địa xử lý, ban đêm tôi nghe thấy ông bà nội nói, nếu bị ai bắt nạt thì cứ đến đốt giấy trên mộ, bọn họ sẽ báo thù cho tôi!”

Mặt Đường Cúc Hoa lập tức trắng bệch.

Chuyện lúc trước làm bà ta sợ đến mức phát sốt mấy ngày, cả nhà cũng đổ bệnh, vô duyên vô cớ mất bao nhiêu công điểm, đến giờ hai vợ chồng già bọn họ vẫn chưa đi làm lại, càng nghĩ càng tức muốn chết!

Hôm nay mới khỏe lại một chút, nhìn qua cửa sổ trông thấy Tần Ngưng đi ngang, trong lòng đột nhiên ngứa ngáy muốn xả giận, nhất thời bà ta không dám bắt nạt Tần A Nam, nên muốn bắt nạt Tần Ngưng một chút, ai ngờ Tần Ngưng cũng nói như vậy, đây, đây…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-60.html.]

Đường Cúc Hoa quay đầu nhìn chung quanh, bước lùi về phía cửa sau nhà mình, còn đặt tay lên khung cửa nói: “Thật sao?” Giống như chuẩn bị chạy thoát bất cứ lúc nào.

“Đương nhiên là thật! Không tin bà thử bắt nạt tôi xem?”

Tần Ngưng vừa dứt lời, liền thấy cánh cửa phía sau Đường Cúc Hoa đột nhiên đóng sầm lại mở ra, mà tay Đường Cúc Hoa còn đang đặt trên khung cửa, chỉ nghe một tiếng “Ối!”, Đường Cúc Hoa đau đớn kêu to, không quan tâm gì nữa.

Tần Ngưng kéo cây tre về nhà.

Vừa rồi cô nhanh chóng thử hai suy nghĩ “đóng, mở” trong đầu, quả nhiên cánh cửa kia kẹp tay Đường Quế Hoa một cái rồi mở ra, quá tuyệt! Về nhà cô sẽ thử lại lần nữa!

Mấy ngày tiếp theo, Tần Ngưng đều nhân lúc không ai ở nhà vào không gian xây nhà tre, làm ghế tre, làm mệt rồi thì đi hái rau dưa ngoài đồng.

Rất nhiều loại rau đổi với ông lão lần trước đã mọc lên, nào là súp lơ xanh, cà rốt, rau xanh, bắp cải, hạt vừng, đậu tằm… đủ thứ.

Thỉnh thoảng thu hoạch những thứ không có trên đất riêng nhà mình, Tần Ngưng đều phân loại cất kỹ;

Mà những thứ có trên đất riêng thì thường xuyên nấu cơm, mang lên bàn ăn cùng Tần A Nam, khiến Tần A Nam ngày nào ăn xong cũng tươi cười hớn hở, nói Tần Ngưng thông minh, ngay cả trồng rau cũng ngon hơn bà trồng.

Bởi vì để chứng minh đây là rau trong đất nhà mình, Tần Ngưng đã tiếp quản mảnh đất riêng của Tần A Nam, giả vờ mỗi ngày chăm sóc một chút.

Phải nói Tần A Nam vô tâm thật, Tần Ngưng mới đến nhà bà mấy hôm, rau trên đất kia vốn là Tần A Nam trồng, xiêu xiêu vẹo vẹo, khô héo ỉu xìu, chẳng lẽ ba bốn ngày đã tốt lên được?

Nhưng Tần A Nam trời sinh đơn giản, không hề nghĩ tới những chuyện này, mỗi ngày chỉ quan tâm mấy củ khoai lang khô, sau đó vui vẻ ra ngoài đi làm như một đứa trẻ.

Loading...