Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:30:08
Lượt xem: 28

Tần Ngưng vừa tập bơi dưới sông vừa nghĩ xem nên lấy hạt giống trái cây ở đâu, cuối cùng chỉ có thể thở dài, trong thời đại này, bọn họ đang ở vùng trồng bông, ngay cả hạt lúa cũng khó kiếm được chứ đừng nói đến trái cây, chỉ có thể chờ đợi cơ hội thôi.

Còn viên ngọc rất bình thường Tần A Nam cho kia, cô cũng phải đợi đến khi tiệc rượu xong xuôi mới có thể mang vào không gian, nếu không, lỡ như mang vào biến thành rất tốt thì những họ hàng cực phẩm kia lại kiếm chuyện.

Ra khỏi không gian, Tần Ngưng lấy đồng hồ bỏ túi Tần A Nam cho xem giờ, thời gian chỉ ở bốn giờ, dĩ nhiên không phải là thời gian chính xác.

Cô bất đắc dĩ đặt đồng hồ dưới gối, hiện tại ở đây cũng không có nơi nào xem giờ, khi nào trong thôn mới có điện đây?

Nếu có điện, chẳng bao lâu nữa là có đèn điện, radio… cuộc sống sẽ thay đổi nhanh hơn rất nhiều.

Hôm nay cô nhìn thấy một chiếc đèn điện trong phòng hiệu trưởng của trường cấp hai, nếu trên trấn có rồi, chắc trong thôn cũng sẽ sớm có thôi?

Nghĩ tới đây, Tần Ngưng liền ngủ say.

Ngày hôm sau mặc quần áo lên người, Tần Ngưng hơi xấu hổ, bộ quần áo này, hôm qua lúc đứng ngoài phòng hiệu trưởng, kéo kéo một cái, ống tay áo còn cao hơn cổ tay một tấc, hôm nay hình như ngắn hơn rồi?

Quần cũng vậy, ống quần ngắn đi thì thôi, cạp quần cũng rất chặt, kỳ lạ hơn là khi cô xỏ chân vào, “xoẹt” một tiếng, quần rách ra.

May mà hôm qua Tần A Nam đưa cho cô một bộ quần áo hơi cũ, Tần Ngưng vốn định ban ngày sửa lại rồi mặc, bây giờ cũng không quan tâm nữa, mặc vào trước đã.

Ai ngờ mặc quần của Tần A Nam vào lại vừa vặn, có điều vòng eo hơi to.

Tần Ngưng siết chặt cạp quần, cơ bản cũng khá ổn áp.

Chiều dài của áo cũng được nhưng có hơi to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-54.html.]

Cô có chút kinh ngạc, hôm trước đứng cạnh Tần A Nam, còn nhìn thấy bên tai mình có sợi tóc trắng!

Đây hẳn là công lao của sông mặt trăng.

Hina

Chậc! Người cũng lớn nhanh rõ ràng như vậy!

Cơ thể đột ngột cao lớn quá nhiều, quá bắt mắt sẽ thu hút sự chú ý của người khác.

Tần Ngưng lúng túng suy nghĩ, quyết định tạm thời không bơi nữa, chỉ rửa mặt gội đầu thôi.

Còn nữa, hình như tóc của cô bớt khô xơ hơn trước, vậy liệu nước sông Mặt Trăng có thể giúp Tần A Nam trẻ đầu đen tóc lại không?

Tần Ngưng đứng dậy, khẽ mở cửa sổ nhìn ra, Tần A Nam còn chưa vào bếp, cô bước nhanh ra ngoài, cầm một cái thùng vào phòng, lấy mấy thùng nước trong không gian ra, đổ vào trong chum nước.

Một lúc sau Tần A Nam dậy, hai mẹ con ăn cháo, Tần A Nam xách một túi vải, bảo Tần Ngưng xách một túi bông, đi về phía đông thôn.

Thời đại này, tất cả người lao động trưởng thành đều phải làm việc, nhưng vẫn có một số trường hợp ngoại lệ, bọn họ có tay nghề cần thiết giúp đỡ mọi người, không cần đi làm cũng sống được, sau đó bọn họ có thể dùng tiền kiếm được giao cho đội sản xuất để đổi lấy công điểm làm xã viên.

Những người như vậy bao gồm thợ may, thợ mộc… Bình thường sau khi mua công điểm, bọn họ vẫn còn lợi nhuận dư dả, cuộc sống khá hơn xã viên bình thường một chút, cho nên thợ thủ công rất nổi tiếng và được kính trọng trong thời đại này.

Cũng sẽ có một số người rất muốn gửi con đến nhà thợ thủ công học nghề, hy vọng có được kỹ năng để sống một cuộc sống tốt đẹp.

Thợ may Tăng Hoa họ Đường, là thợ may duy nhất trong thôn, không phải đi làm, còn nhận một người học việc nhỏ.

Tần Ngưng đi theo Tần A Nam, đón ánh nắng sớm, bước chân nhẹ nhàng, một lúc sau vòng qua một con đê nhỏ trong thôn, chỉ nghe Tần A Nam chào hỏi: “Bảo Sinh, thầy cháu dậy chưa?”

Loading...