Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:30:06
Lượt xem: 20
Tần A Nam thấy cô thích thật nên vui vẻ giới thiệu: “Đây là cái đục lớn, đây là cái đục nhỏ, đây là ống mực để phun mực, đây là máy bào… Được rồi được rồi, đều là của con, con đừng nhìn nữa, mang về phòng xem dần đi, nếu ông nội con biết con thích, không biết sẽ vui vẻ thế nào. Qua đây, chúng ta tìm vải, ngày mai đi gặp thợ may Tăng Hoa.”
Thực sự phải làm quần áo, Tần Ngưng chỉ mang theo một cái gối và một cái chăn sang đây, không có quần áo thì không được, mùa đông sắp đến rồi, nếu đi học cũng chưa có giày.
Cũng may Tần A Nam nhìn hơi ngu ngơ, nhưng đều giữ lại tất cả vải vóc Nhậm A Sơn gửi cho những năm này, không tùy tiện cho người khác, quần áo đều là vải dệt thủ công tự làm hoặc vải kém chất lượng mua ở công xã.
Hina
Lúc này Tần A Nam lục lọi hết mấy cái rương, còn có cả một mảnh len đen.
Tần A Nam nói: “Mai con dậy sớm một chút, chúng ta đến nhà thợ may Tăng Hoa trước, để ông ấy làm xong một bộ trước ngày mười tám tháng mười, như vậy hôm đó con có thể mặc quần áo mới."
Tần A Nam đang nói về lịch âm, bà chọn ngày đó để làm tiệc, chính thức thông báo Tần Ngưng đến, cách bây giờ còn năm ngày.
Tần Ngưng ngoan ngoãn gật đầu, nhẹ nhàng ôm lấy Tần A Nam: “Mẹ, cảm ơn mẹ.”
“Gái ngoan! Không được nói mấy lời khách sáo này với mẹ, à, mẹ còn vài chiếc áo khoác và áo nhung hơi mới, con lấy đi thay giặt trước, đừng mặc bộ này nữa, người ta sắp nhìn thấy m.ô.n.g rồi.”
“Vâng, được ạ, sang năm sẽ đến lượt con giúp mẹ may quần áo mới.”
“Được, sang năm con gái mẹ may một bộ quần áo cho mẹ mặc, Tết đến mẹ đi một vòng quanh thôn, cho người ta ngứa răng chết!”
“Ha ha ha, được, con đi cùng với mẹ, con cũng làm người ta ngứa răng chết!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-53.html.]
“Ha ha ha!”
Hai mẹ con nói cười ha ha, đèn dầu hỏa cũng vui vẻ nhún nhảy, nói thêm mấy câu tri kỷ, Tần Ngưng mới trở về phòng phía tây.
Đương nhiên Tần Ngưng vẫn chưa ngủ, không biết có phải do tắm ở sông Mặt Trăng hay không, hiện tại cô không dễ mệt như trước, hôm nay đi bộ nhiều như vậy mà cô vẫn còn rất sung sức.
Vừa về phòng, cô tranh thủ mang dụng cụ thợ mộc vào không gian.
Không khí trong không gian trong lành, hít một hơi, cả người như sảng khoái minh mẫn thêm mấy phần, rừng tre tươi tốt hơn, hoa phấn nở rộ hơn trước bữa tối, cỏ cắt mấy tiếng trước đã cao trở lại, gần như che kín chỗ con ch.ó điên kia nằm.
Tần Ngưng lấy hạt giống đổi hồi chiều ra, bắt đầu gieo ở gần dây khoai lang.
Ưu điểm của không gian là, dù là hạt giống gì cũng không cần để ý thời gian canh tác, chỉ cần rải xuống là được.
Kể cả như vậy, Tần Ngưng vẫn lập kế hoạch, cô dùng bước chân đo khoảng cách đại khái, mỗi hạt giống gieo năm bước, chừa lại mười bước không gian, chờ đợi chúng lan rộng từ từ.
Rải hạt giống xong, Tần Ngưng chặt mười mấy cây tre xuống để sang một bên, bởi vì không gian có tác dụng ngắt đi sẽ duy trì không thay đổi, cô cũng cần tre nên chặt một ít trước, ngày mai lại mọc lại ngay.
Xong xuôi, Tần Ngưng liền nhảy xuống sông Mặt Trăng.
Củ ấu đã lớn, còn trôi theo dòng chảy tuần hoàn của sông, thỉnh thoảng trôi ngang qua người Tần Ngưng, Tần Ngưng tiện tay hái mấy củ ăn, vừa giòn vừa non, ăn ngon quá.
Hừm, ngay cả củ ấu cũng ngon như vậy, đã đến lúc trồng các loại cây ăn trái trong không gian rồi, mỗi tội ở đây không có giống cây ăn trái, phải nghĩ cách thôi.