Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 102
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:35:25
Lượt xem: 20
Thế nhưng Triệu Tiến Minh không biết Tần Ngưng muốn đến tìm ông ấy hơn.
Bán đồ chỉ là chuyện nhỏ, đồ của cô đặt trong không gian sẽ không bao giờ hỏng, đợi thêm một thời gian nữa bán ra sẽ được giá cao hơn. Sở dĩ cô muốn tìm Triệu Tiến Minh là có hai nguyên nhân chủ yếu, thứ nhất đương nhiên là lấy vé xe đạp, thứ hai là Tần Ninh đang cần phiếu máy may gấp.
Mấy hôm trước cô phát hiện, bộ n.g.ự.c của cô đang bắt đầu phát triển. Dựa theo kinh nghiệm từ kiếp trước, nếu n.g.ự.c đã phát triển, thì thời gian có kinh lần đầu cũng sắp tới rồi.
Ở thời đại này có sẵn đai kinh nguyệt, nhưng đồ lót phù hợp cho bé gái thì rất khó mua.
Ngực ấy mà! Vô cùng quan trọng!
Dù Tần Ngưng không đồng ý với quan điểm rằng phụ nữ phải mặc đẹp cho người khác ngắm, thế nhưng cô vẫn có bản năng thích trưng diện của phụ nữ. Cô không muốn khi bộ n.g.ự.c của mình đang phát triển, vì không có đồ lót thích hợp mà lâm vào tình cảm xấu hổ, càng không muốn vì xấu hổ do mới phát triển mà bó n.g.ự.c giống những bạn học cùng lớp. Những điều này, đều ảnh hưởng đến diện mạo tinh thần của một người.
Cô muốn ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c mà sống, thế nên cô mới định mua một chiếc máy may, để tự may những thứ này.
Cho đến nay, người duy nhất cô quen biết có thể lấy được phiếu máy may, cũng chỉ có mỗi Triệu Tiến Minh. Nhưng nếu cô vội vàng đi tìm ông ấy thì sẽ không tiện mở lời, cho nên Tần Ngưng mới cố ý không đến đại đội một tìm người mà cố kiềm chế, đợi thêm một thời gian nữa hẵng đi, để xem thái độ của Triệu Tiến Minh có gấp gáp không. Ai mà ngờ được, ông ấy lại chạy thẳng đến cổng trường tìm cô.
Lúc này, Tần Ngưng xụ mặt nói: "Khoai lang ư? Ai da, cháu không có ý định bán số khoai thu được từ mảnh đất phần trăm, hơn nữa cháu không có xe đạp, khoai lang nặng c.h.ế.t đi được, cháu không thích xách."
"Ha ha, bé con, cháu chỉ cần nói cho chú biết địa chỉ nhà cháu, chú đưa cháu về rồi chở hàng đi là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-102.html.]
"Không. Chú mà đến thì cả thôn đều biết nhà cháu bán khoai lang mất. Cháu với mẹ cháu còn muốn sống."
"Thế, cháu nói xem phải làm thế nào bây giờ? Chú thật sự muốn mua, loại khoai lần trước cháu đưa đó, có bao nhiêu chú mua bấy nhiêu."
"Ừm... Một cân chú trả bao nhiêu?"
"Năm xu. Có được không?"
Hina
Triệu Tiến Minh xòe một bàn tay trước mặt Tần Ngưng, cô "hừ" một tiếng, nhấc chân rời đi.
Triệu Tiến Minh lập tức đuổi theo: "Ôi ôi, bé con, cháu đừng đi mà. Chúng ta từ từ bàn bạc. Thế cháu định bán bao nhiêu một cân?"
Tần Ngưng cũng không khách sáo, cô đứng lại rồi đáp: "Cháu cho chú hai lựa chọn. Một là sáu xu một cân, cháu bán cho chú ba nghìn cân, nhưng chú phải kiếm giúp cháu phiếu xe đạp và phiếu máy may. Hai là tám xu một cân, cháu chỉ bán cho chú ba trăm cân. Chú chọn đi."
"Hả? Cháu, cháu... Cháu thật sự có ba nghìn cân khoai lang? Đất phần trăm nhà cháu lớn vậy ư? Cháu không được bán hàng giả đâu đấy." Triệu Tiến Minh vô cùng kinh ngạc.
Tần Ngưng muốn mua máy may, nếu không bán nhiều khoai lang như vậy thì lấy đâu ra tiền mà mua? Chẳng qua cô bỏ ra số khoai lang này cũng là có mục đích cả. Cô thầm nghĩ, dù sao hiện tại Triệu Tiến Minh không biết địa chỉ nhà cô, cô nhân cơ hội này bán nhiều một chút. Chờ đến khi Triệu Tiến Minh nảy sinh nghi ngờ thì cũng hết vụ khoai lang rồi, cô có thể nói là trồng trên đất của nhà khác. Chỉ cần Triệu Tiến Minh còn muốn kiếm tiền, chắc chắn ông ấy không dám dò hỏi đến cùng.
Khí thế của Tần Ngưng vô cùng mạnh mẽ, cô đáp: “Nếu có hàng giả, cháu sẽ đền chú gấp mười. Chú không cần quan tâm mảnh đất phần trăm nhà cháu lớn bao nhiêu.”