Thập Niên 70: Bệnh Mỹ Nhân Yếu Đuối - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-10-11 05:14:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cảm xúc dâng trào khiến lồng n.g.ự.c cô khó chịu, nhà, cô vật ghế, mặt mày trắng bệch, ủ rũ một lời.

Từ Tùy Chu mà mí mắt giật liên hồi, vội vàng pha một ly nước đường đỏ mang tới.

Tống Vãn Thu khá thích vị nước đường đỏ ngọt lịm . Một ly bụng, tay chân vốn đang lạnh giá bỗng trở nên ấm sực, cảm giác khó chịu trong lòng cũng vơi nhiều.

Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt

Sắc mặt cô dần còn trắng bệch như nữa.

Thấy thế, Từ Tùy Chu cũng pha cho Bình An một ly. Cậu nhóc cũng thích, nhấp từng ngụm từng ngụm một cách trân trọng và hạnh phúc.

Đun nước tắm rửa xong, trời khuya.

Tống Vãn Thu khỏe nên ngủ ngay khi tắm xong.

Từ Tùy Chu lắng tiếng thở đều đều của cô, chẳng mấy chốc cũng ngủ .

Một đêm ngon giấc, trời sáng choang.

Không ngoài dự đoán, Tống Vãn Thu dậy muộn.

Cô rửa mặt xong, ăn sáng về phòng sắp xếp tem phiếu Tống đưa, đó lấy đưa cho Từ Tùy Chu: "Anh cầm mua đồ , dù cũng chỉ dùng ở Ninh Thành, mua sẵn mang đến đảo Bạch Cáp."

Từ Tùy Chu nhận lấy, xem qua rút mấy tờ: "Mấy thứ chắc tạm thời dùng hết , hỏi xem ai đổi ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-91.html.]

"Được." Tống Vãn Thu giục: "Anh nhanh , nhất là đổi ít tem phiếu vải."

Từ Tùy Chu cũng đang định trả xe, thế là lái xe luôn.

Tống Vãn Thu việc gì , bèn dạy Bình An học thuộc thơ cổ nửa tiếng. Nghĩ nên kết hợp giữa học và chơi, cô lập tức dẫn nhóc ngoài dạo.

Ninh Thành thu, nắng còn gay gắt như mùa hạ, chỉ cần bóng cây là sẽ cảm giác mát rượi.

Hôm nay trời , bầu trời trong xanh, mây nhiều, đám nào đám nấy trắng như tuyết. Mặt trời ẩn một áng mây, tỏa những tia nắng vàng rực rỡ.

Dưới gốc cây cổ lệch vẫn tụ tập dăm ba như thường lệ.

"Vãn Thu, hai đứa sắp về đảo Bạch Cáp ?" Cô khỏi cửa, gốc cây cổ lệch gọi với sang.

Tống Vãn Thu với họ, cố ý cao giọng: " , mấy hôm nữa là ."

đáp lời dắt Bình An về phía đó.

Ngay lúc , tim cô đột nhiên nhói lên một cơn đau buốt, mắt bỗng tối sầm .

Trước khi mất ý thức, Tống Vãn Thu dường như thấy một tiếng kêu hoảng hốt.

 

 

Loading...