Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới góc tường trong sân một cái chuồng gà do cha Tống tự dựng, đàn gà cho ăn béo , lông mượt óng ánh nhốt trong lồng, lúc thấy lạ thì kêu quang quác ngừng.
Tuy kiến trúc gần như , nhưng nhà họ Tống dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng hơn nhà họ Từ nhiều, khắp nơi đều toát lên thở của sự sống, của khói bếp nhân gian, giống như sân nhà họ Từ, đồ đạc vứt bừa bãi, dường như chủ nhân trong nhà lúc nào cũng thể rời .
Mà cũng sai, cả nhà ba Tống Vãn Thu đúng là sắp rời , chuyển đến đảo Bạch Cáp.
Tống Vãn Thu những đồ vật trong nhà, vì ký ức của nguyên chủ nên cô cũng cảm thấy quen thuộc xa lạ.
Họ đợi bao lâu thì Tống tin vội vã trở về.
Vừa cửa bà nhịn mà : "Hai đứa về cũng báo một tiếng, ở nhà chẳng chuẩn gì cả."
Tống Vãn Thu rót cho bà một ly nước, giọng dịu dàng: "Con về nhà thì cần gì chuẩn ạ? Vả con cũng mang thức ăn về mà."
Huyện Đại Bá dù cũng là một thị trấn nhỏ, vật tư thể so bì với Ninh Thành, Tống Vãn Thu cố ý đến hợp tác xã cung tiêu mua nhiều đồ khô cần tem phiếu, ví dụ như khô mực, rong biển, cá hố, cá khô các loại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-85.html.]
Tiền mua đồ đều là tiền cha Tống cho cô đây.
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Mẹ Tống cũng thấy, cảm động xót, bà kéo cô sang một bên: "Mua nhiều thế , con còn tiền ? Tiền của cha là để cho con phòng , dùng lúc cần kíp chứ tiêu lung tung."
"Không , đây là con hiếu thảo với cha , cha cứ cầm ạ." Tống Vãn Thu bắt chước dáng vẻ của nguyên chủ : "Từ Tùy Chu đưa hết tiền cho con giữ hết , đừng lo cho con."
Mẹ Tống nhận sự khác thường của cô, mắt sáng lên: "Thật ? Con rể đưa hết tiền cho con ?"
"Thật ạ, sống một cuộc sống nên giao hết cho con giữ ." Để bà yên tâm, Tống Vãn Thu còn cẩn thận kể từng chi tiết cho bà .
Cha Tống là một đôi cha , cô chiếm dụng xác của khác thì trách nhiệm chăm sóc họ.
Có lời cam đoan chắc nịch của cô, Tống cuối cùng cũng bớt lo lắng. Vô tình, bà để ý thấy Từ Tùy Chu dường như lo cho sức khỏe của Tống Vãn Thu nên lấy một chiếc ghế đẩu cho cô đang xổm nhặt rau, Tống càng yên tâm hơn.