Thập Niên 70: Bệnh Mỹ Nhân Yếu Đuối - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-10-11 05:13:03
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Đến ngón tay cũng nhúc nhích." Cô đưa ánh mắt đờ đẫn liếc một cái, nhắm mắt .

Từ Tùy Chu im lặng một lát: "Vậy tay đây."

Tống Vãn Thu nhắm mắt gì.

Anh nén một bụng càu nhàu, cẩn thận lau mặt, lau cổ, lau tay cho cô... Cuối cùng treo khăn lên, mày nhíu chặt, nhịn mãi cuối cùng nhịn , lẩm bẩm oán trách: "Ông đây tạo nghiệp gì thế ?"

...

Tống Vãn Thu khỏe trong , buổi trưa nấu cơm. Từ Tùy Chu đành chịu, đến nhà ăn của nhà máy cơ khí lấy hai hộp cơm sắt mang về.

"Ăn tạm ."

Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt

Anh mở hộp cơm bày bàn, kéo hai cái ghế , bế nhóc lên bàn, đó động tác khựng , liếc mắt bé: "Con dùng đũa chứ?"

Cậu bé mím môi, một lời mà cầm lấy đôi đũa, dùng hành động để trả lời.

Từ Tùy Chu thấy thì thở phào nhẹ nhõm, trong nhà thìa, nếu dùng đũa thì hoặc là đút từng miếng, hoặc là mượn khác, cách nào cũng phiền phức.

Anh sang Tống Vãn Thu ngủ say ghế , hàng mi dài như lông quạ đổ bóng khuôn mặt phần nhợt nhạt, lồng n.g.ự.c phập phồng đều đặn theo nhịp thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-58.html.]

Từ Tùy Chu mím môi, bất giác hành động nhẹ nhàng hơn.

Cậu bé ngẩng đầu lên khỏi bát cơm, má dính hai hạt cơm, trong đôi mắt thoáng vẻ mờ mịt và suy tư.

Từ Tùy Chu hiểu ngay, ho nhẹ một tiếng đầy mất tự nhiên, giải thích kiểu giấu đầu hở đuôi: "Sức khỏe dì , ngủ nhiều mới mau khỏe, chú tiếc gọi dì dậy ."

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé lộ vẻ trầm ngâm, tay nhỏ cầm đôi đũa dài, gật đầu thật mạnh một cách nghiêm túc.

Từ Tùy Chu thói quen hình thành trong quân đội, ăn cơm nhanh, ba hai miếng xong một bát.

Động tác của thuần thục lắm, lẽ vì đói quá lâu nên ăn ngấu nghiến, nhưng thể thấy gia cảnh tồi, trong sự vội vàng vẫn nét từ tốn.

Từ Tùy Chu chỉ liếc một cái thu ánh mắt, đặt bát xuống bàn, dùng giọng điệu dò hỏi: "Con tên ? Nếu thì chúng đặt tạm một cái nhé."

Cậu bé ngẩng đầu lên, hai mười giây, ngay khi Từ Tùy Chu tưởng nó , nó bất ngờ mở miệng.

Chỉ là phát âm thanh nào.

Từ Tùy Chu sững , tưởng nó thật sự .

 

 

Loading...