Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Tùy Chu bước sân, mùi cá kho mà mong nhớ xộc thẳng mũi. Anh mất tiền đồ mà nuốt nước bọt ừng ực, giày còn kịp chui tọt bếp.
"Chín ?" Anh nghển cổ trong nồi.
Tống Vãn Thu thèm ngẩng đầu, múc cá kho cạn nước đĩa. "Xem cơm trong nồi chín ?" Ngừng một lát, cô thêm: "Rửa tay ."
May mà cô nhắc nhanh, tay Từ Tùy Chu sắp chạm vung nồi: "Anh thấy em đúng là điệu đà, ở bẩn sống lâu."
Miệng thì cằn nhằn, nhưng thì thoăn thoắt sân, múc một gáo nước chậu, cẩn thận rửa sạch tay.
Mưa rào đến nhanh mà cũng nhanh.
Tống Vãn Thu bưng cá thì mưa tạnh, nước mưa đọng mái hiên chảy dọc theo kẽ ngói xuống đất.
Người thường , thời tiết mùa hè như mặt trẻ con, đổi khôn lường.
Giờ sang thu mà cũng y như , trời mới hửng nắng, chỉ trong nháy mắt sầm xuống, bao lâu thì mưa lất phất rơi.
Từ Tùy Chu thể rửa bát ngoài sân nữa, đành xổm mái hiên bên ngoài nhà bếp.
Tống Vãn Thu lười ghế xếp, bèn bê một chiếc ghế cửa, hít thở khí trong lành, mát mẻ cơn mưa.
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-48.html.]
Cuối cùng Từ Tùy Chu cũng rửa xong bát đĩa, ngẩng đầu lên thì thấy dáng vẻ khoan khoái của cô, bất giác nghĩ đến cuộc sống khi cưới vợ từng tưởng tượng.
Không thể là liên quan, chỉ thể là y hệt, điều đối tượng đổi mà thôi.
Tống Vãn Thu ngơ ngác, hiểu đột nhiên lộ vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc, lúc ăn cơm chẳng vẫn vui vẻ lắm ?
"Rửa mấy cái bát thôi mà, cần thế ?" Cô .
Từ Tùy Chu dừng , giọng điệu uể oải cô : "Không đến mức đó, em rửa nhé?"
"Tất nhiên em cũng sẽ rửa."
Từ Tùy Chu mừng rỡ, nhưng ngay giây bình tĩnh . Với sự hiểu của về cô, trừ khi mặt trời mọc ở đằng Tây, nếu thì chuyện đó khó mà xảy .
vẫn ôm một chút mong đợi: "Thật ?"
"Vô dụng!" Tống Vãn Thu liếc một cái, : "Có suốt ngày ở nhà , hôm nào ở nhà thì chẳng là em rửa bát ?"
Từ Tùy Chu thấy cô rõ ràng là đang ngụy biện, mà vẻ mặt còn tỏ nghiêm túc như thể lý, tức đến bật , hỏi vặn : "Thế là vô dụng ?"