Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giây tiếp theo, hai đồng thanh : "Vẽ bậy?"
Dứt lời, bóng dáng hai ở bức tường.
Mười phút , Từ Tùy Chu cau mày, vẻ mặt là sự kết hợp giữa nghiêm trọng và nhẹ nhõm, dường như những nghi ngờ bao ngày qua sắp câu trả lời, nhưng trớ trêu kẹt ở nút thắt cổ chai.
Ngược Trần Cường phần kích động hơn: "Trung đoàn trưởng Từ, hình như chúng tìm cách bọn chúng truyền tin ."
Từ Tùy Chu hồn, liếc một cái: "Rồi nữa, nó nghĩa là gì ?"
Vẻ mặt Trần Cường cứng , cố gắng kìm nén sự kích động và phấn khích trong lòng, : "Có tiến triển là , chúng sẽ nhanh chóng giải mã thôi."
Từ Tùy Chu nhướng mày, động tác và thần thái đầy vẻ bất cần, tỏ ý kiến với lời .
Trần Cường vội vàng rời với những dấu vết chép từ tường, Từ Tùy Chu theo , dùng điện thoại của cục công an gọi cho Sư đoàn trưởng Tôn đang ở xa trong quân khu.
Từ Tùy Chu ngắn gọn: “Đã tìm manh mối , nếu gì bất ngờ thì sẽ sớm tóm kẻ chủ mưu thôi.”
Sư đoàn trưởng Tôn ở đầu dây bên lập tức phá lên ha hả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-29.html.]
Hai hàn huyên thêm một lúc, Từ Tùy Chu thật sự chuyện nữa nên kiếm đại một cái cớ cúp máy.
Từ Tùy Chu khỏi cục công an thẳng về nhà. Anh bỗng một trực giác rằng, lẽ Tống Vãn Thu ý nghĩa của những vết xước .
Trời oi bức, Tống Vãn Thu chẳng khẩu vị gì, nên buổi trưa cô định nấu chút cháo ngũ cốc, thêm một đĩa nộm.
Từ Tùy Chu về đúng lúc thật, cô bưng đồ ăn lên bàn thì về tới.
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
"Chỉ nhiêu đây thôi ?" Từ Tùy Chu nghển cổ , vẻ mặt chê bai hiện rõ: "Sao đồ chay với cháo thế , ăn no."
Tống Vãn Thu chẳng thèm ngẩng đầu: "Chỉ thế thôi, ăn thì thể nhà ăn đằng ."
Vẻ mặt Từ Tùy Chu hề đổi, kéo ghế , phịch xuống với dáng vẻ cà lơ phất phơ: "Nhà ăn là chỗ cho mấy thằng độc , nay khác xưa, ông đây vợ ."
Cái giọng điệu , đắc ý để cho hết.
Khóe miệng Tống Vãn Thu giật giật, cô định trợn mắt lườm một cái, nhưng mới nửa chừng, ánh mắt bỗng trở nên sắc lẹm. Cô cầm đũa lên, đ.á.n.h "chát" một cái: "Anh rửa tay ?"