Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người thường lòng đàn bà khó dò, nhưng cô thấy, lòng đàn ông mới thật sự là biển sâu đáy.
Đến nhà họ Dương tiện lái xe nên ba Tống Vãn Thu bộ tới. May mà hôm nay trời nắng gắt, khí âm u nên cũng quá oi bức.
Bác gái Tôn theo hướng mắt của cô, cũng ngước lên trời cau mày : "Chắc là sắp bão ."
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Vương Hướng Huy cũng gật đầu: " ạ, mấy hôm nay gió to hơn hẳn."
Tống Vãn Thu chút ngạc nhiên: "Sao hai ?"
Sao cô chẳng cảm nhận gì cả?
Bác gái Tôn cũng ngạc nhiên: "Vãn Thu , bác nhớ cháu là Ninh Thành mà, cháu ?"
Tống Vãn Thu thầm nghĩ, vì cô là hàng nhái mà. Kiếp cô sống ở thủ đô, hoặc bay khắp nơi thế giới.
Tuy nhiên, nét mặt cô hề để lộ sơ hở nào, cô mỉm : "Trước đây sức khỏe cháu , phần lớn thời gian đều ở trong nhà, cũng ai với cháu những chuyện ."
Ánh mắt bác gái Tôn dừng gương mặt phần xanh xao của Tống Vãn Thu, thoáng chốc chút hối hận vì khơi chủ đề .
Bà vội vàng giải thích: "Trước khi bão, gió sẽ thổi mây tới, độ ẩm trong khí tăng lên, gió cũng sẽ ngày một lớn hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-247.html.]
Tống Vãn Thu tỏ vẻ hiểu, gật gật đầu.
Trong lúc chuyện, ba đến nhà họ Dương. Vừa đến gần thấy tiếng ồn ào từ trong sân vọng .
Tống Vãn Thu còn gì thì sắc mặt bác gái Tôn đột ngột đổi, bà bước nhanh đến cửa, nghĩ ngợi gì mà giơ tay đập mạnh.
Tiếng "rầm rầm rầm" vang lên, trong sân bỗng chốc im bặt, như thể tiếng ồn ào chỉ là ảo giác.
Cho đến khi ngửi thấy mùi giấy cháy thoang thoảng trong khí, cô mới nhận trong sân đang gì, sắc mặt lập tức đổi.
Tống Vãn Thu nghiến răng, nhà họ Dương chắc là chán sống .
Cô hiệu cho Vương Hướng Huy: "Tiểu Vương, lên ."
Vương Hướng Huy hiểu ý, bước lên đập cửa bác gái Tôn, cố ý hạ giọng gằn lên: "Mở cửa! Mở cửa!"
Theo tiếng hét của , trong sân bỗng vang lên những âm thanh hoảng loạn, tiếng di chuyển đồ đạc và tiếng bước chân dồn dập.
Tống Vãn Thu cần nghĩ cũng , chắc chắn họ đang phi tang dấu vết. Đôi mắt xinh của cô lạnh mấy phần, ngay cả bác gái Tôn vốn hiền lành cũng sa sầm mặt.