Thập Niên 70: Bệnh Mỹ Nhân Yếu Đuối - Chương 198

Cập nhật lúc: 2025-10-11 05:27:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời gian công việc ở nhà trẻ hề nhẹ nhàng, thêm việc diễn kịch với Miêu Kim Phượng, cô đúng là mệt càng thêm mệt.

Từ Tùy Chu về đến nhà thì thấy cô đang dài ghế với vẻ mặt mệt mỏi.

Anh cởi giày cởi mũ, trong nhà: "Hai cô bạn như hình với bóng của em ?"

Tống Vãn Thu vờ như vẻ trêu chọc trong lời của , uể oải đáp: "Về nhà nấu cơm ." Nói , cô như nghĩ đến điều gì, đôi mắt xinh chuyển hướng sang : "Hôm nay thế nào, mệt ? Có đói ?"

Từ Tùy Chu thì sững sờ, ngạc nhiên xen lẫn vui mừng cô: "Sao đột nhiên quan tâm đến thế?"

"Dù gì cũng ngủ với bao nhiêu , tình cảm cũng ngủ tình cảm, quan tâm một chút thì ?" Tống Vãn Thu nhún vai : "Nếu thích thì em hỏi nữa."

Thái độ của cô ngược xóa tan nghi ngờ của Từ Tùy Chu, vội vàng : "Thích chứ, thích! Em thêm , thích ."

Tống Vãn Thu chớp chớp đôi mắt xinh : "Thật ?"

"Thật!" Từ Tùy Chu gật đầu lia lịa.

Tống Vãn Thu hỏi: "Vậy mệt ? Có đói ?"

"Không mệt lắm, nhưng đúng là đói ."

Tống Vãn Thu gật gật đầu: "Ừm" một tiếng, dùng giọng bình thản chút gợn sóng : "Em cũng đói , mà còn mệt, nên nấu cơm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-198.html.]

Dứt lời, nụ mặt Từ Tùy Chu lập tức cứng đờ.

Anh: ???

"Xin , rút , thích , em đừng nữa."

Tống Vãn Thu khẽ , ghế bập bênh ngoắc ngoắc tay với , đôi môi cong lên.

Từ Tùy Chu rửa tay xong, dùng nước ướt khăn mặt, vắt khô lau mặt, thấy thì nhíu mày cảnh giác cô: "Làm gì?"

"Anh qua đây."

"Cứ đây ?"

Nụ mặt Tống Vãn Thu nhạt một chút, hai tay đặt ngay ngắn bụng: "Vậy qua ?"

Từ Tùy Chu: "Anh qua."

Anh giặt sạch khăn, vắt khô treo lên sào phơi đồ bên cạnh bếp, lúc mới chậm rãi về phía Tống Vãn Thu.

Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt

Trong lúc đó, Tống Vãn Thu mà ngắm ráng chiều lững lờ bầu trời, mãi đến khi tiếng bước chân của đến gần, cô mới thu ánh mắt và .

"Mau đây." Tống Vãn Thu chỉ vị trí bên cạnh ghế bập bênh, đáy mắt ánh lên vẻ phấn khích rục rịch.

 

 

Loading...