Thập Niên 70: Bệnh Mỹ Nhân Yếu Đuối - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-10-11 05:05:41
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Vãn Thu chớp chớp mắt, lẳng lặng che vẻ tinh ranh đáy mắt.

Đầu tiên cô tỏ kích động nhưng dám tin, đó, ánh mắt khích lệ của bán hàng, cô cong môi bẽn lẽn.

Tống Vãn Thu chỉ hai khúc xương to nhất, nhỏ: "Vậy lấy hai khúc ."

Ninh Thành ven biển, hải sản nhiều hơn sản vật núi rừng. Cô mua nấm nhưng mua khá nhiều hải sản khô. Rong biển, tảo tím đều lấy một ít, thấy cả tôm nõn và sò điệp khô.

Tống Vãn Thu : "Nếu cần phiếu thì cho một ít nữa."

Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt

Cuối cùng, cô đến hợp tác xã tay , lúc về thì tay trái xách túi nhỏ, tay xách túi to.

Cũng may là cơ thể cô còn tệ như hôm qua.

Nói cũng lạ, hôm qua cô dậy còn nổi, đến trạm y tế tiêm một mũi mới đỡ hơn chút. chỉ một giấc ngủ, sáng nay cô cảm thấy cơ thể hồi phục năm mươi phần trăm, ngủ trưa dậy thì cảm thấy hồi phục ít nhất tám mươi phần trăm.

Tống Vãn Thu đoán, lẽ đây là một cách giải thích mang màu sắc huyền học. Ban đầu, linh hồn và thể xác đang trong giai đoạn dung hợp nên cô mới thấy đặc biệt khó chịu, còn bây giờ thì chúng gần như hòa một.

Cô mơ hồ một trực giác, rằng sớm muộn gì cơ thể cũng sẽ linh hồn đồng hóa, thể chất ốm yếu sẽ dần biến mất, từ "Tống Vãn Thu" biến thành Tống Vãn Thu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-18.html.]

Trong lúc miên man suy nghĩ, Tống Vãn Thu đến cổng nhà máy cơ khí.

Cô bất giác đưa mắt cổng nhà máy, chỉ là một cánh cổng sắt kiểu cũ đỗi bình thường. Thế nhưng, khi ánh mắt cô dừng tấm biển ở cổng, cô bỗng sững .

Tống Vãn Thu nheo mắt, xác nhận nhầm, bất giác cau mày, đưa mắt quét qua tấm biển.

kịp kỹ, một giọng đột ngột vang lên.

"Vãn Thu, mua đồ đấy ?"

Tống Vãn Thu đầu , là chị dâu Hà. Cô gật đầu, tiện miệng hỏi : "Chị dâu cũng ngoài ạ?"

Chị dâu Hà "ừ" một tiếng, cất giọng phàn nàn: "Chị sai thằng con mua xì dầu, một lúc lâu thấy về, chị ngoài tìm nó."

"Trẻ con quên, khi mải chơi quên mất ạ." Tống Vãn Thu an ủi.

"Cũng đúng, nhưng bên ngoài an như trong nhà máy ." Vẻ mặt chị dâu Hà chút lo lắng: "Thôi chuyện với em nữa, chị tìm nó , hôm nào rảnh qua thăm em."

 

 

Loading...