Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh nghĩ đến hai phụ nữ gặp tàu hỏa, nghĩ ngợi tiện thể nhắc luôn chuyện .
Sư đoàn trưởng Tôn khỏi nhíu mày: "Chuyện chúng cách nào quản . Một là chúng thể can thiệp quản lý của địa phương, hai là ở đó cũng quân khu, chúng mà cử qua thì thể thống gì."
Từ Tùy Chu cũng là lý lẽ , chỉ là trong lòng luôn một cảm giác yên .
Sư đoàn trưởng Tôn cho phép nhúng tay chuyện : "Được , đừng nghĩ nữa. Cùng lắm là gọi một cuộc điện thoại qua đó nhắc một tiếng, còn họ xử lý thế nào thì việc chúng thể quản."
"Vâng, cứ theo lời Sư đoàn trưởng."
"Ừm, chuyện của vợ cũng thể lơ là. Bọn họ còn dám động đến đảo Bạch Cáp của chúng ."
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
Đương nhiên là Từ Tùy Chu , hơn nữa vốn dĩ cũng định như , nếu cũng sẽ vội vàng chạy về.
Cuối tháng chín đảo Bạch Cáp, tiết thu đậm như ở Ninh Thành, bầu trời xanh biếc trôi lững lờ những đám mây trắng, mặt trời như một con cò trắng mọc cánh, từ đường chân trời nháy mắt bay lên treo lơ lửng giữa trung.
Sáng sớm khi đến doanh trại, Từ Tùy Chu nấu một ít cháo, trong bếp rau do Vương Hướng Huy gửi đến, lớp rau xanh là một miếng thịt ba chỉ nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-109.html.]
Tống Vãn Thu xe mệt rã rời nên giờ cả uể oải, đương nhiên cũng lười động tay động chân.
Cô múc hai bát cháo trong nồi một cái nồi nhỏ, bắc lên bếp đun cho sôi bùng lên cho dầu, muối và rau xanh khuấy đều.
Bữa sáng chỉ món cháo rau xanh đơn giản như , cô và Bình An mỗi một bát, ăn ngon lành.
Vừa ăn xong, cổng sân nhà họ Từ gõ.
Tống Vãn Thu nhắm mắt , định bụng giả vờ thấy. Cô chần chừ mấy phút, nhưng tiếng gõ cửa bên ngoài vẫn dứt.
Rốt cuộc là ai mà vô duyên thế , hôm nay cô thật sự xã giao, mệt lòng mệt óc, chỉ yên tĩnh bẹp trong nhà, gặp ai, gì hết.
Tống Vãn Thu thầm cằn nhằn trong bụng, nhưng thì mở cổng, mặt nở một nụ lịch sự ngượng ngùng, đồng thời mang theo vẻ tò mò đủ: "Chào đồng chí."
Ngoài cửa là một phụ nữ khuôn mặt gầy dài, đôi mắt từng trải hằn vết chân chim đang ánh lên ý , trông tinh hòa nhã: "Cháu là Vãn Thu, vợ của đoàn trưởng Từ đúng ? Chồng là sư đoàn trưởng của , đều gọi là bác gái Tôn."