Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 1: Tôi tên Nguyễn Hiện Hiện, chữ Hiện trong "hiện thế báo"
Cập nhật lúc: 2025-12-01 03:21:57
Lượt xem: 2
Đứng , đừng nữa, đang cô đấy, nộp não đây gửi nhờ giữ ~~
“Bác sĩ, bệnh!”
Trong phòng khám đơn sơ, vôi ve tường bong tróc, một vị bác sĩ đeo kính tròn đang cúi đầu ghi bệnh án.
“Có những triệu chứng gì? Nói thử xem.”
Nguyễn Hiện Hiện quanh một lượt, xác nhận trong phòng khám khác, liền nghiêng tới gần bác sĩ, thì thầm:
“Con gà mái nhà nuôi tám năm hôm qua đêm bỗng , vị hôn phu của em họ trộm tắm, bảo nhanh chân hạ điền lánh nạn!”
Bác sĩ Từ: ???
Anh kinh ngạc, mê , hiểu nổi!
Một lát , nở nụ " hiểu nhưng tôn trọng", ôn tồn hỏi: “Ngoài việc gà mái , còn triệu chứng nào khác ?”
“Có!” Nguyễn Hiện Hiện gật đầu.
“Mẹ lúc nào cũng chỉ mũi mắng , bảo giống y hệt thằng cha , nếu bà con trai, nhất định sẽ di truyền dòng m.á.u ưu tú của bà.
Thế là , cho bà một cách.”
Bác sĩ Từ: “Cách gì ?”
“Bảo bà đẻ con trai với ba , đá ba , đó đẻ thêm một đứa con trai nữa với đứa con trai đó để thừa kế bộ dòng m.á.u ưu tú của bà .”
Nguyễn Hiện Hiện chút buồn bã, “Nói xong bà liền hét lên, c.h.ử.i thần kinh, bảo đến khoa chúng khám bệnh.”
Vân Vũ
Bác sĩ Từ: ???
Hít một thật sâu, “Bây giờ thử kiểm tra nhận thức của cô vấn đề gì , hỏi, cô trả lời!”
Nguyễn Hiện Hiện lập tức thẳng lưng dậy, chỉnh tề.
“Có một hôm cô vệ sinh phát hiện quên mang giấy, trong túi một tờ 10 tệ và một tấm ảnh gia đình, cô sẽ giải quyết thế nào?”
“Vấn đề kiểu còn cần suy nghĩ ?” Nguyễn Hiện Hiện kêu lên, thở dài, “Xem , nỗi nhớ nhà của sắp ố vàng !”
Bác sĩ Từ nhịn bật , đời mới : “Tiểu đồng chí, nhà đăng ký cho cô hạ điền ? Cô bệnh, là oán niệm đấy.
Không cần uống thuốc, về chuyện rõ ràng với nhà là .
Về ! Thanh niên hưởng ứng kêu gọi của tổ chức, nông thôn rộng lớn lắm công việc.”
Rời khỏi phòng khám, Nguyễn Hiện Hiện vắt óc suy nghĩ vẫn thể hiểu nổi, cô sự thật mà!
Từ hai hôm , trong nhà đều c.h.ử.i cô bệnh, mà bác sĩ chuyên môn bảo cô , rốt cuộc nên ai?!
Không tự lúc nào, cô xuống tầng một, khu cấp cứu, thấy một bà thím nước mắt giàn giụa đang quỳ xuống nhét tiền lẻ tay bác sĩ,
Bác sĩ gì cũng lấy, nhưng trịnh trọng hứa chắc chắn sẽ hết sức cứu !
Cô bỗng chốc bừng tỉnh, hiểu ! Thì là 'bôi trơn' cho bác sĩ.
mà cô... tiền!
Tiền tiêu vặt dành dụm bao năm, sáng nay xài sạch ở chợ đen, đến hai hào cuối cùng cũng dùng để đăng ký khám , cô nên dùng gì để hối lộ bác sĩ đây?
Nguyễn Hiện Hiện ngang dọc, mong học hỏi kinh nghiệm từ những đồng bào xung quanh,
Khi lảng vảng đến cổng , thấy một đàn ông trung niên đang dắt xe đạp, tạm biệt ông lão gác cổng, cô chợt nảy ý.
Phải ! Hối lộ chỉ là đút tiền, cô còn thể lao động mà!
Nở nụ tiến đến bắt chuyện với ông lão, “Anh trai, em hỏi thăm một chút.”
—— Thế là, một ngày bận rộn, vội vã chạy về nhà ăn tối, bác sĩ Từ thấy Nguyễn Hiện Hiện đang để một chậu nước bên cạnh, tay cầm bàn chải nhỏ, hì hục xổm đó chà cái xe đạp của ông.
Gần như lập tức, ông lao vội tới chiếc xe yêu quý của , “Dừng ! Ngừng tay! Đó là xích xe, chà!”
Nguyễn Hiện Hiện, kẻ việc mà thành phá hoại, cụp đầu rũ não lẻn sát tường, dáng vẻ phần khả nghi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-1-toi-ten-nguyen-hien-hien-chu-hien-trong-hien-the-bao.html.]
Cô bám theo, nhưng cô thực sự cần cái giấy chứng nhận tâm thần mà!
Người, thì xuyên về hai hôm !
Não, thì khi gà mái , hỏng hẳn!
Kiếp , cô tin tình cha , tận tụy em họ hạ điền xây dựng nông thôn, hồi thành, nhận lấy vị hôn phu em họ ruồng bỏ.
Mãi cho đến khi , để cứu em họ, đôi chân cô xe tải cán qua, thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết của cô mà mắt cũng chớp.
Cô ngôi nhà , vứt bỏ.
Sau đó cô vì trọng thương qua khỏi, c.h.ế.t trở thành một đứa trẻ mồ côi ở thế giới khác, bắt đầu một quãng đời hoang đường kéo dài mười mấy năm.
Cuối cùng, dành dụm mãi mới chút tiền dâng lên lão Phật một con gà , thế mà vì bước chân trái khỏi đại điện nên sét đ.á.n.h c.h.ế.t!
Lại trở về thời điểm em họ Nguyễn kiều diễm trốn hôn, hạ điền nửa đường hối hận, còn cha chú bác ép cô thế trong hiện trường thao túng tâm lý quy mô lớn.
Cô xông phòng, cắt hết mấy cái đầm bằng vải lanh của em họ, quấn mảnh vải vụn lên đầu xoay tròn hỏi các bậc trưởng bối: “Nhìn em giống em họ ?”
Nguyễn Hiện Hiện nén nụ đang nhếch lên, từ khi mắc bệnh thần kinh, tinh thần cô khá hơn hẳn!
Và cuối cùng cũng rời khỏi cái thế giới c.h.ế.t tiệt đó : " nuôi cá hormone, bán tôm thần tiên, trồng cỏ độc, cô trồng dưa hấu vàng, gà sáu cánh, vịt kêu, thịt đông lạnh ba mươi năm tràn muôn nhà,
Rau xanh phun thuốc, chuột biến thành bò bít tết, trong sữa borax, chơi , hại , bệnh viện hoa"!
Thế giới của cô cao ốc, nhưng đèn muôn nhà!
Khu tập thể gia đình quân nhân tường xám ngói đỏ, bác sĩ Từ dựng xe, nhiệt tình chào hỏi mấy ông bà già đang tán gẫu gốc cây, xách cặp bước lối 1 chất đầy đồ linh tinh.
Người vợ đang bận rộn bếp lò ở hành lang, thấy ông về, nở nụ ấm áp lẫn chút chê bai: “Rửa tay , ăn cơm.”
Trên bàn ăn, bác sĩ Từ kể với vợ về bệnh nhân hôm nay, nhấn mạnh Nguyễn Hiện Hiện.
Người phụ nữ : “Chỉ là một cô bé mắc bệnh để trốn hạ điền thôi, thêm mấy nét bút là xong, đây, chẳng điều gì cả.”
Bác sĩ Từ lắc đầu gắp thức ăn, “Bệnh thần kinh mắc là ? Cô chỉ giải quyết khó khăn mắt, nhưng lịch sử bệnh sẽ theo cả đời, tìm việc lấy chồng đều khó,
Cấp giấy chứng nhận, mới là hại cô .”
Người phụ nười thấy lý, nữa, vợ chồng chuyện sang chuyện khác.
Trời dần tối, bác sĩ Từ thu dọn bát đĩa mang nhà vệ sinh công cộng rửa, mở cửa, thấy một 'quả dưa' động đậy đang xổm bếp lò.
Nhe răng , với ông một cái: he he he!
Nửa giờ , tại cục công an —
Bác sĩ Từ gương mặt đầy vẻ hãi hùng, chỉ tay về phía Nguyễn Hiện Hiện đang ngoan ngoãn thu trong góc, cúi đầu dám năng.
“Chính là cô , những bám theo mà còn quấy rối, các đồng chí, bây giờ tin cô bệnh tâm thần !
Các đồng chí bình phẩm xem, ai nửa đêm xổm cửa nhà nghịch than tổ ong ?”
“ nghịch than tổ ong!” Nguyễn Hiện Hiện biện giải, “ thấy lửa bếp nhà sắp tắt nên bụng thêm chút xỉ than thôi.”
“Cô…” Bác sĩ Từ cô cho phì , sang các công an, “Đồng chí đấy, thì định tháo xích xe , giờ nghịch bếp lò, ai chịu nổi?
yêu cầu phê bình và giáo d.ụ.c nghiêm khắc cô .”
Công an lượt thẩm vấn hai , khi Nguyễn Hiện Hiện chỉ thuần túy để lấy lòng bác sĩ, mong ông khám bệnh cho cô thật kỹ, thì họ chìm im lặng.
Công an: “Họ tên?”
“ tên Nguyễn Hiện Hiện, chữ Hiện trong 'hiện thế báo'.”
“Đồng chí.” Cô chỉ tay về phía bác sĩ Từ đang than thở, đầy vẻ oan ức, “ tố cáo!
Người lợi dụng chức vụ để hợp tác với bọn buôn , dùng giấy chứng nhận bệnh tình mồi nhử,
nhiều thiết kế bắt cóc những nữ đồng chí trong độ tuổi thích hợp, tình tiết trầm trọng, tội đáng c.h.ế.t tha.
Bắt !”