Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:36:45
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Người chính là Lâm Ngọc Kiều.

Chu Đại Hổ tỏ vẻ mặt đắc ý.

"Ngọc Kiều, cô thử xem tên đó đánh cháu như thế nào?"

"Hôm đó, việc cần tìm thanh niên tri thức Nguyễn, Tiểu Bằng thấy chúng chuyện."

Lâm Ngọc Kiều túm lấy váy .

"Không tại thanh niên tri thức Nguyễn nổi điên, mắng Tiểu Bằng, còn thừa nhận và đồng chí Tạ... quan hệ..."

Nguyễn Minh Phù: "......”

Cô tiến lên một bước tát thẳng mặt Lâm Ngọc Kiều

Chuyện diễn nhanh đến mức kịp phản ứng.

Lâm Ngọc Kiều bụm mặt.

"...... Cô đánh , còn dám đánh mặt công an!”

Phó cục trưởng khẽ đảo mắt, hai nam công an liền tiến lên ngăn Nguyễn Minh Phù thì Tạ Duyên Chiêu ngăn .

Nguyễn Minh Phù thấy , tát Lâm Ngọc Kiều thêm một cái.

Mẹ ơi, tình hình khốc liệt ghê!

Cục trưởng mập thấy cảnh , nuốt nước miếng, ánh mắt về phía Tạ Duyên Chiêu vài phần bội phục.

"Trước tưởng cô chỉ là l.i.ế.m cẩu của Chu Bằng."

Nguyễn Minh Phù lắc lắc tay.

"Không ngờ cô còn gan giả chứng cứ." 

Cục trưởng mập vô cùng thức thời.

“Cô nghĩ cho kĩ, giả chứng cứ sẽ tù.”

Lâm Ngọc Kiều trong lòng cả kinh, cũng mặc kệ l.i.ế.m cẩu là gì, ngẩng đầu Chu Đại Hổ.

Ông trừng mắt Lâm Ngọc Kiều, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

"Thanh niên tri thức Nguyễn, cô quá vô pháp vô thiên, dám đánh ngay mặt cục trưởng chúng !"

“Ai bảo cô bịa chuyện."

Nguyễn Minh Phù liếc xéo Lâm Ngọc Kiều.

"Cô còn dám lung tung, sẽ tiếp tục đánh.”

Lâm Ngọc Kiều bụm mặt, nghĩ đến việc tát hai cái, hận ý trong đáy mắt càng đậm, lập tức bỏ ý nghĩ nhường một bước.

Nguyễn Minh Phù dám đánh cô , cô khiến tiện nhân trả giá đắt.

Lâm Ngọc Kiều rũ mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-93.html.]

"Thanh niên tri thức Nguyễn, cô nên đánh chỉ vì toạc chuyện của cô .”

Nguyễn Minh Phù để ý đến cô, chỉ chằm chằm hai Phó cục trưởng và Chu Đại Hổ.

“Hai tìm nhân chứng kiểu gì , chọn cô ? Người trong thôn ai mà quan hệ mật với Chu gia, mỗi ngày Chu Bằng quần áo, là một đại cô nương mà hổ!"

Vừa dứt lời, ánh mắt xung quanh đều tập trung Lâm Ngọc Kiều.

Lâm Ngọc Kiều: "......”

Mẹ nó, cô nhất định con tiện nhân c.h.ế.t !

"Cô quan hệ thiết với Chu gia, đương nhiên sẽ nhân chứng cho Chu gia."

Nguyễn Minh Phù nhạo một tiếng.

"Lời của loại các cũng tin?"

Cục trưởng mập sờ sờ bụng , giống như Phật Di Lặc.

"Thanh niên tri thức Nguyễn cũng đúng, thấy ?"

Công an mang Tạ Duyên Chiêu tới đáp.

"!”

Phó cục trưởng hung hăng trừng mắt một cái.

"Lời cũng đúng."

Chu Đại Hổ .

"Ngọc Kiều chỉ thật, tại …..bỏ qua?"

Lâm Ngọc Kiều vội vàng mở miệng.

"Không sai, quả thật khá với nhà họ Chu, đó là bởi vì bác gái Chu xem như là con gái ruột của bà , cũng qua những chuyện trong khả năng của .

Là một học sinh trung học giáo dục, thể chịu trách nhiệm cho lời của ."

Lúc lời , ánh mắt Lâm Ngọc Kiều kiên định, cực kì hiên ngang lẫm liệt.

“Vậy ?”

Nguyễn Minh Phù .

"Chỉ là để giúp Chu chứ do gả cho Chu Bằng ?”

Lâm Ngọc Kiều thẹn quá hóa giận.

"Thanh niên tri thức Nguyễn, đến mức , cô còn tin ?"

Kẻ ngốc mới tin cô!

“Nếu cô tin cô thì cũng thôi, cô hãy thề lá cờ ."

Ngón tay nhỏ của Nguyễn Minh Phù chỉ lá cờ, đó tiếp:

"Thề rằng cả đời cô tuyệt đối sẽ gả cho Chu Bằng, như thì sẽ tin lời cô .”

Lâm Ngọc Kiều: "......”

Loading...