Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:34:44
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Anh chỉ chiếc giường trải, "Ga trải giường mới, ngủ .”

"À!" Nguyễn Minh Phù lời sang: "Ga giường giặt qua ?"

Tạ Duyên Chiêu: "......"

Nếu cô là binh lính tay , nhất định huấn luyện đến chết!

“Sạch sẽ lắm , ngủ .”

Nguyễn Minh Phù đưa tay sờ sờ, chất liệu còn mềm mại. Lại kề sát ngửi một chút, cũng mùi nhựa mới mở , phía còn hiện mùi thơm ngát của xà phòng.

hài lòng .

Người đàn ông đáng ghét bao lâu, cầm đồ ngoài. Không lâu , cả đầy nước trở về.

Trong mắt Nguyễn Minh Phù hiện lên sự hài lòng.

Được lắm, cũng là một đồng chí thích sạch sẽ mà.

Tắt đèn , bốn phía tối sầm . Nguyễn Minh Phù quen với bóng tối, cô nhanh chóng nhắm mắt để cho ngủ.

Cũng qua bao lâu, trong lúc cô đang mơ màng màng thấy một con rắn lớn đen kịt quấn lấy chân .

Nguyễn Minh Phù dọa gần chết.

lúc đang ở thảo nguyên mênh m.ô.n.g vô bờ, xung quanh ở, cơ bản sẽ đến cứu cô. Nguyễn Minh Phù cực kỳ sợ hãi, trong đôi mắt hoa đào xinh nhanh chóng tràn ngập nước.

Cô thoát khỏi sự trói buộc của con rắn lớn, liều mạng chạy về phía .

Con rắn lớn ở phía đuổi theo coi tha.

Trên cỏ còn xen lẫn đá, nếu chú ý sẽ vấp ngã. Nguyễn Minh Phù ngã vài , cách giữa con rắn lớn và cô cũng càng lúc càng gần.

Cô sợ hãi run rẩy, nhưng cẩn thận mắt con rắn.

Đó là đôi mắt như thế nào...

Hung ác, oán hận, nham hiểm, hết sức quen mắt. Nguyễn Minh Phù dậy, chỉ vùi đầu xông về phía .

Sau khi vấp ngã thứ hai, con rắn lớn cũng đuổi theo.

Vảy lạnh lẽo của nó lướt qua bắp chân Nguyễn Minh Phù, Nguyễn Minh Phù tức sợ.

“Cút ngay! Đồ xí, đừng chạm ! Cút ngay...... Cút mau!”

“Minh Phù...... Minh Phù......”

Mơ hồ, Nguyễn Minh Phù thấy đang gọi cô. Cô mở to mắt, mới phát hiện đang ở bệnh viện, mà gọi tên chính là Tạ Duyên Chiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-77.html.]

Anh nửa giường Nguyễn Minh Phù, mày nhíu chặt.

Trong đôi mắt thâm thúy, còn mang theo chút quan tâm.

Nguyễn Minh Phù tỉnh táo , nỗi sợ hãi và ủy khuất xông lên nhấn chìm cô, cô nhào lòng Tạ Duyên Chiêu, lớn.

Giọng trầm thấp của vang lên bên tai Nguyễn Minh Phù: "Chỉ là ác mộng thôi, đừng sợ.”

Có lẽ là đêm quá khuya, giọng Tạ Duyên Chiêu dịu dàng hơn nhiều.

Nỗi sợ hãi trong lòng Nguyễn Minh Phù cuối cùng cũng tan biến.

Trong phòng bệnh vẫn là một mảnh tối tăm.

Bởi vì Tạ Duyên Chiêu giọng của Nguyễn Minh Phù thì lập tức chạy tới nên tới kịp thắp sáng đèn. Cũng may đèn, Nguyễn Minh Phù mới thấy bộ dáng luống cuống tay chân của Tạ Duyên Chiêu.

Nước mắt của Nguyễn Minh Phù ướt một chỗ nhỏ n.g.ự.c Tạ Duyên Chiêu.

vì trời quá tối nên cả hai đều để ý.

Tạ Duyên Chiêu đưa tay vỗ vỗ đầu cô, "Không , mau ngủ .”

Nguyễn Minh Phù hít hít mũi, bàn tay nhỏ bé vẫn nắm lấy góc áo buông.

... sợ.”

" đang ở trong phòng, sợ."

Nguyễn Minh Phù bĩu môi.

Lúc cũng ở trong phòng, cô vẫn gặp ác mộng ?

Nguyễn Minh Phù nắm lấy áo buông, "Không , ở đây với .”

Tạ Duyên Chiêu: ".... Làm gì?”

“Nhìn ngủ.” Nguyễn Minh Phù rúc cả trong chăn: “Chờ ngủ, ngủ.”

Lúc là đêm khuya, bên ngoài ngay cả chó cũng sủa nữa.

đây trông cho em ngủ.” Tạ Duyên Chiêu nhẫn nhịn, lúc mới mở miệng : “Mau ngủ .”

Tư thế ngủ của Nguyễn Minh Phù chuẩn, hai tay thò từ trong chăn, chồng lên bụng, ngoan ngoãn hơn Trương Dương khi tỉnh dậy.

Ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu , khiến phòng bệnh trở nên sáng sủa.

Tạ Duyên Chiêu dựa nhãn lực xuất sắc ngắm Nguyễn Minh Phù đang ngủ.

trong giường, khóe mắt còn sót những giọt nước mắt . Ở khóe mắt Nguyễn Minh Phù, giọt nước mắt treo lơ lửng, rơi rơi. Mái tóc mềm mại như tơ trải gối, khiến khuôn mặt cô càng lúc càng nhỏ .

Tạ Duyên Chiêu tò mò vươn bàn tay to so sánh.

Loading...