----
Nguyễn Minh Phù vươn bàn tay thon dài trắng nõn lắc lắc: "Cô đừng dùng kỹ năng khiêm tốn để giả vờ ngây thơ như xanh, chỉ khiến rụng răng."
Lâm Ngọc Kiều che mặt: "Cô!"
"Đồng chí Lâm, cô vẫn còn trẻ, độc ác đến ." Nguyễn Minh Phù cô : "Đừng tưởng gì về gia đình mà cô nhắc tới."
Lâm Ngọc Kiều: "..."
Cô trợn tròn mắt.
Nguyễn Minh Phù việc các bà cụ chuyện, nhiều chuyện hơn Lâm Ngọc Kiều.
Chẳng hạn như gia đình mà cô đến.
Nhà đó ba con trai nhưng đều kết hôn. Hai con trai khác định cư ở huyện, chỉ con trai lớn ở chung.
Anh là một tài xế xe thể thao, một tháng chỉ về nhà hai , vợ con ở với ba chồng.
Vấn đề ở bà chồng .
Bà bắt nạt con dâu đến hình , ở cữ còn giặt quần áo cho cả nhà. Cuối cùng, cách đây lâu, con dâu tự sát. Con trai cả giống như việc gì, vẫn hiếu thuận với bà già đó.
Con dâu chết, bà lão c.h.ế.t tiệt bận rộn tìm vợ cho con trai lớn.
Lâm Ngọc Kiều đúng là ngu xa.
"Nguyễn Minh Phù, cô đừng quá đáng!" Lâm Ngọc Kiều nổi giận: "Thanh danh của cô thối như chỉ gia đình chê. Nếu bỏ qua cơ hội , cô chỉ thể bà lão độc cả đời."
Nguyễn Minh Phù : "Không, vẫn thể lấy Tiểu Bằng yêu dấu của cô mà~"
Lâm Ngọc Kiều: "..."
Cô sắp tức điên lên: "Có ở đây, cả đời cô đừng nghĩ sẽ suôn sẻ lấy ..."
"Lâm Ngọc Kiều, từ khi nào thì đến lượt cô quyết định chuyện của ?"
Nghe giọng quen thuộc, hai đầu về phía phát giọng .
Đó là một khu rừng dâu rộng lớn, đang trong thời điểm tươi nhất. Người nào trốn ở trong đó sẽ thấy.
Lâm Ngọc Kiều giật , đó nở một nụ ngọt ngào.
"Anh Tiểu Bằng, đến từ khi nào?"
"Từ khi cô chặn cô , từ đầu tiên."
Từ ngày Chu Bằng xé lớp ngụy trang mặt Nguyễn Minh Phù, hề che giấu nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-66.html.]
Lâm Ngọc Kiều: "...."
Trời hại cô !
Khi Nguyễn Minh Phù thấy Chu Bằng , thèm , xoay định rời .
"Chó ngoan cản đường!"
Lâm Ngọc Kiều tức đến mức khó chịu.
Ở mặt Chu Bằng cô luôn tỏ dịu dàng và thấy hiểu, chỉ để tạo ấn tượng với . Lúc bộ mặt thật, Lâm Ngọc Kiều trở nên lúng túng. Quá đáng hơn là Nguyễn Minh Phù còn mắng cô là chó.
Ngay lập tức, thù mới hận cũ xông lên đầu.
Lâm Ngọc Kiều giả vờ nữa, ác độc lao Nguyễn Minh Phù.
"Con khốn, tao đánh mày!"
Ai ngờ mới bắt đầu, cô Chu Bằng ngăn . Đôi mắt của đen như mực, ánh mắt lạnh lẽo Lâm Ngọc Kiều.
"Đừng động của ."
Lâm Ngọc Kiều co rúm , bĩu môi : "... cô đánh em."
"Do cô nên đánh."
Chu Bằng quan tâm tình nghĩa thanh mai trúc mã, nể mặt Lâm Ngọc Kiều: "Cô là phụ nữ của , cô nên tôn trọng cô hơn."
Lâm Ngọc Kiều xong câu , m.á.u mặt nhanh chóng rút , dám tin .
"Anh Tiểu Bằng, chúng lớn lên cùng , em mới là gần gũi nhất với . Ngoài khuôn mặt , cô chỗ nào thể so sánh với em?"
Chu Bằng cô , gì. Anh Nguyễn Minh Phù, nở nụ ấm áp.
"Minh Phù, xem em những gì , vui."
Thấy kẻ điên sắp phát bệnh, Nguyễn Minh Phù lùi về phía một bước nhỏ, kéo dài cách với hai .
Chu Bằng thèm để ý: "Minh Phù, tìm đại đội trưởng xin nghỉ một ngày, ngày mai đến tụ điểm thanh niên tri thức đón em."
"Không !"
Lâm Ngọc Kiều hét lên.
Cô dùng cách để kết hôn với Chu Bằng, sống cuộc sống của bà chủ nhà giàu. Khi sắp thành công , cô từ bỏ .
Nguyễn Minh Phù đề phòng.
"Anh từ bỏ , cho dù lấy một con chó, cũng lấy ."
Cô thích cô ở , đáng để dây dưa như .