Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 479

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:40:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Nghĩ đến Cố Ý Lâm, mặt Nguyễn Minh Phù trầm xuống. Cô địa chỉ của cho Bạch Khuynh Niên, Cố Ý Lâm còn đặc biệt thư tới để mắng cô.

Hừ!

Nguyễn Minh Phù phục.

Nếu dụ dỗ trái tim trai trẻ, cũng đến mức tìm tới tận cửa!

Nguyễn Minh Phù hừ lạnh.

Lần , cô nhất định mắng !

Quản Cửu mang hết đồ : "Đồng chí Nguyễn, cô xem thử còn thiếu gì ?"

"Làm thiếu ."

Nguyễn Minh Phù những thứ , đa dạng đến nỗi cô nghĩ tự mua cũng thể gom đầy đủ như . Cô xem qua, bên trong còn mấy con vịt .

"Đây chính là đặc sản của thủ đô." Quản Cửu giải thích: "Thời tiết bây giờ thể giữ , chỉ là ngon như lúc mới lò."

"Wow, nhiều vịt quá..."

Tạ Nhan thò đầu qua.

Không Quản Cửu mang đến bằng cách nào, vịt vẫn còn bốc nóng.

" nếu hâm nóng , mùi vị cũng khác nhiều."

Nguyễn Minh Phù gật đầu: "Anh lòng ."

Quản Cửu vẻ mặt của cô, đúng.

"Tạ Nhan, Tạ Minh, mang . Để bốn con, chúng ăn hai con, hai con còn hai em mang về cho chú hai và chú ba ăn thử."

Đối với hai cái đuôi , Nguyễn Minh Phù sai khiến mà hề thấy tội .

"Vâng!"

Hai nhanh chóng đồng ý, nhanh nhẹn chuyển đồ .

Nguyễn Minh Phù bầu trời: "Quản Cửu, ngoài."

"Được, sẽ sắp xếp cho cô."

Lần ngoài, Nguyễn Minh Phù dẫn Tạ Nhan và Tạ Minh theo. Quản Cửu mua nhiều đồ, cô cần đến hợp tác xã cung ứng nữa. Còn vải vóc... Cô đột nhiên nghĩ đến chị của Hồ Uyển Ninh đang ở xưởng dệt.

Nghĩ đến chuyện Hồ Uyển Ninh bảo cô đến đó, là cơ hội để ghé thăm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-479.html.]

Quản Cửu lái xe, bên cạnh còn một thanh niên mà gọi tới để giúp đỡ.

Có lẽ xưởng dệt cách đây xa, xe nhanh chóng dừng ở cổng chính. Không cần Nguyễn Minh Phù dặn dò, thanh niên bên cạnh lập tức xuống xe chuyện với bảo vệ.

Nguyễn Minh Phù: "...."

Phải là thật sự chu đáo, như thể cô vẫn đang ở kiếp .

Không cái gì, bảo vệ nhanh phòng. Ngay đó, một phụ nữ trông giống Hồ Uyển Ninh tới.

Nguyễn Minh Phù thấy ánh mắt của cô , mở cửa xe xuống.

"Chị là chị hai của chị dâu đúng ? Chắc chị giới thiệu em với chị ." Cô chị hai Hồ: "Em là Nguyễn Minh Phù."

Vẻ mặt vốn nghi ngờ của chị hai Hồ lập tức biến mất.

"À, chị , em kể về em với chị."

Khi cô thấy Nguyễn Minh Phù, ánh mắt đầy kinh ngạc chuyển sang tò mò khi chiếc xe và Quản Cửu lưng cô.

"Mấy ngày nay em việc về thủ đô, chị dâu bảo em mang ít đồ cho chị."

xong, Quản Cửu thông minh lập tức đưa đồ đến.

Chị hai Hồ lướt qua, bên trong ngoài một bình dưa muối lớn, còn một lá thư. Cô nhận lá thư, ngay lập tức.

Lá thư nhiều nội dung, cô nhanh chóng xong.

"Cảm ơn em, còn mang đến tận nơi cho chị." Chị hai Hồ trở nên nhiệt tình: "Chị đang thèm món của em ."

"Chị dâu thường xuyên chăm sóc em ở gia thuộc viện, là việc em nên ."

Ánh mắt chị hai Hồ quần áo của cô, nghĩ đến những gì Hồ Uyển Ninh trong thư, nụ trong mắt cô càng sâu hơn.

"Em là em , chị là chị." Chị hai Hồ nhiệt tình: "Gần đây trong xưởng bọn chị một máy mới, dùng chúng dệt vải . Đồng chí Nguyễn, chọn vải với chị nhé?"

"Được."

Nguyễn Minh Phù đến đây với mục đích .

Cho dù là chị hai Hồ , cô cũng sẽ nhắc tới. Cô ngượng ngùng, cô và Hồ Uyển Ninh mua vải của chị hai Hồ bao nhiêu , ba quen từ lâu.

Hơn nữa, nhân viên xưởng dệt cổ phần bên trong, nếu dùng hết thể bán cho khác.

Chị hai Hồ đưa Nguyễn Minh Phù đến kho hàng, chỉ một cuộn ren trắng .

"Đây là loại vải dệt từ những chiếc máy mới đó, mềm và mịn hơn ren thông thường, trông cao cấp. May quần áo thì lắm, nhưng thể dùng vải chống bụi đặt tủ quần áo."

Những máy móc mới vận chuyển từ một nhà máy khác.

Loading...