Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 477

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:40:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Lâm Kiêu gật đầu, lúc mới đến chuyện chính.

"Cháu còn nhớ buổi giao lưu mà nam tước Andre ?"

Nghe đến tên Andre, mặt Tạ Duyên Chiêu trầm xuống.

Anh từng thấy, con ch.ó sáng sớm hôm nay đặc biệt đến đây vì Nguyễn Minh Phù phiên dịch viên cho .

Nghĩ đến đây, Tạ Duyên Chiêu kiềm chế sự tức giận.

Lâm Kiêu dáng vẻ của , cảm thấy chuyện hôm nay ít nhất thể một nửa.

"Cậu tới tìm cháu vì buổi giao lưu ."

Ông vẻ mặt Tạ Duyên Chiêu, trong lòng nhưng mặt vẫn lộ : "Cháu cũng Bộ Ngoại giao cử nhiều , nhưng nhân sự vẫn đủ, mời cháu đến đó giúp đỡ."

"Không ."

Tạ Duyên Chiêu hề suy nghĩ mà từ chối ngay.

Lâm Kiêu vội: "Cháu suy nghĩ kỹ hơn ?"

"Hai ngày nữa chúng cháu sẽ , thời gian hạn."

"À." Lâm Kiêu , thẳng dậy: "Nếu như , hỏi Minh Phù xem con bé ..."

Quả nhiên, Lâm Kiêu mới tới mặt Tạ Duyên Chiêu giữ .

Anh nghiến răng .

"Cậu, cố ý."

Dù Nguyễn Minh Phù yếu ớt nhưng bụng. Lâm Kiêu là trưởng bối, nếu ông mở lời, cô chắc chắn sẽ từ chối.

Tạ Duyên Chiêu: "..."

Chẳng trách lão Cố luôn mắng Lâm Kiêu là hồ ly, hôm nay trải nghiệm.

Lâm Kiêu đắc ý, đưa tay vỗ vai .

"Nếu như thì . Tám giờ sáng mai, gọi tới đón cháu."

Tạ Duyên Chiêu đen mặt, gì.

Lâm Kiêu nắm điểm yếu của .

Ông quan hệ giữa anhvà Andre, tên ở đây, chắc chắn sẽ yên tâm để Nguyễn Minh Phù đến đó...

Chết tiệt, nắm thóp .

Sáng sớm hôm , gió lạnh gào thét.

Nguyễn Minh Phù dựa lòng Tạ Duyên Chiêu, khi cô cảm nhận nguồn nhiệt mới thả lỏng cả . Chỉ là, cô tỉnh táo.

"Tạ Duyên Chiêu, hôm nay lạnh quá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-477.html.]

Qua cửa sổ, cô thể thấy khung cảnh bên ngoài.

Gió thổi cành cây bách cửa sổ, những cây cỏ khác cũng thể thoát khỏi. Trên mặt đất phủ một lớp tuyết dày, khiến Nguyễn Minh Phù trong chăn nhịn rùng .

"Sao em ngủ thêm chút nữa?"

Tạ Duyên Chiêu ôm eo cô, đầu tựa cổ cô.

"Tỉnh ngủ ." Cô mở to mắt, trốn tránh sự gần gũi của : "Nhanh ngoài , hôm nay chắc chắn lạnh."

Tạ Duyên Chiêu cảm nhận sự từ chối của đối phương, dứt khoát ôm cô lên, trở thành đệm cho cô.

Nguyễn Minh Phù sợ hãi chỉ cảm thấy mắt hoa lên, hai sẽ rơi mất.

Cô vươn tay và vỗ n.g.ự.c đàn ông thối.

"Hết nóng do đấy!"

Trong thời tiết , rời giường thật sự cần dũng khí. Nguyễn Minh Phù đưa tay ngoài, chỉ chốc lát trở nên lạnh lẽo.

Tạ Duyên Chiêu nhanh chóng nắm tay cô, nhét trong chăn.

"Nếu cảm lạnh, chịu khổ là em đấy."

"Không còn ?"

Nguyễn Minh Phù vui vẻ dựa Tạ Duyên Chiêu, bàn tay lạnh lẽo nhanh chóng ấm lên.

"Ngày chúng trở về, em thấy vẫn còn nhiều đồ mua."

Cô tính toán trong lòng... Trời ơi!

cảm giác như đến việc, mà giống như cô đến để nhập hàng.

Trong mắt Tạ Duyên Chiêu hiện lên vẻ áy náy: "Anh sợ thể cùng em ..."

Anh kể chuyện của Lâm Kiêu, Nguyễn Minh Phù chỉ gật đầu.

Ngày hôm qua về, cô ngủ luôn, gì cả.

Hai giường một lúc, cuối cùng suýt nữa lau s.ú.n.g cướp cò, Nguyễn Minh Phù mới dậy như chạy trốn.

như cô dự đoán, thời tiết hôm nay thực sự lạnh cóng.

Gió lạnh thổi , lạnh thấu xương.

Đoạn đường ngắn từ phòng ngủ chính đến phòng khách, Nguyễn Minh Phù nhịn ngáp mấy .

"Ôi, hình như con cảm lạnh, nhanh uống canh nấu , vẫn còn nóng đấy."

Có lẽ là do đốt than nên ở đây ấm. Nguyễn Minh Phù bàn, món canh Trương bê lên.

Là món canh thịt bằm nấm tuyết đơn giản.

Nước canh trong vắt, hề đục.Trên canh nhiều dầu, ngoại trừ nấm tuyết bên trong còn thêm một ít hoa bách hợp.

"Mẹ Trương, con và Duyên Chiêu đón về là để chăm sóc cho ."

Loading...