----
Thì xem là ai mới hiểu tiếng F ?
Trái tim công chúa nhỏ như tan vỡ. Cô tức giận Tạ Duyên Chiêu một cái, cúi đầu rời . Andrew cũng chịu nổi.
Bụng vẫn còn đau, nếu Nguyễn Minh Phù ở bên cạnh, Andre thất lễ mặt cô gái xinh , chỉ sợ sớm co chân chạy mất .
lúc đó Lâm Kiêu tới: "Hai vị ăn nhầm đồ ..."
Nói đến chuyện , Lâm Kiêu cũng cảm thấy chút khó mở lời.
Người phiên dịch mà Andrew đưa theo cũng vì chuyện mà gục ngã. Tình hình còn nghiêm trọng hơn cả hai , đến trạm cho đưa ông xuống điều trị.
Hai , đơn giản là bởi vì chơi bời ở Uyển Thành đến điên . Nhìn thời gian hẹn với nữ hoàng, bọn họ mới định rời . Ai ngờ trong lúc quan trọng như thế , xảy chuyện.
Andrew lỡ thời gian gặp mặt nữ hoàng, đành mang bệnh lên đường. Cũng may tình trạng của hai quá nghiêm trọng, trong những Lâm Kiêu đưa đến cũng bác sĩ.
phiên dịch quen thuộc, Andrew chịu uống thuốc. Anh cảnh giác, luôn cảm thấy Lâm Kiêu đầu độc .
Lâm Kiêu giải thích, nhưng những cùng am hiểu tiếng F, bất đắc dĩ mới nhờ đến Nguyễn Minh Phù.
... Mọi chuyện chính là như , nhiệm vụ của Minh Phù chính là khuyên hai Andrew uống thuốc.
Lâm Kiêu thở dài.
Nếu phận của hai tầm thường, cộng với việc nữ vương vẫn còn ở Bắc Kinh (Kinh thành). Có thể gây tranh chấp giữa hai nước, thì cho dù treo cổ cũng quan tâm Andrew chịu uống thuốc .
Nguyễn Minh Phù từ đầu đến cuối xong, chút câm nín.
“Vậy cái chính là... dỗ trẻ lớn tuổi uống thuốc ?”
Andrew : “...”
"Ồ, quý cô xinh của , cần nữa."
Andrew cầm lấy viên thuốc tay Lâm Kiêu, nhét hết miệng nuốt xuống. Anh về phía Nguyễn Minh Phù đầy thâm tình : "Chỉ cần là cô, cho dù cho uống thuốc độc, cũng sẽ uống chút do dự.”
Nguyễn Minh Phù: "...”
Nghe xong lời , trong mắt Tạ Duyên Chiêu xuất hiện sát ý mãnh liệt.
Lâm Kiêu: "...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-455.html.]
“Ai!”
Cái nó là phần của hai , uống như sợ sốc thuốc c.h.ế.t . Giờ thì , bóp cổ Andrew để nhổ ?
Lâm Kiêu chút hoảng hốt.
Ông việc gần hai mươi năm và gặp vô những chuyên nghiệp.
Andrew uống hai phần thuốc cũng cảm thấy gì khác thường, vẫn dùng ánh mắt thâm tình về phía Nguyễn Minh Phù, đang nắm lấy tay cô hôn lên, Tạ Duyên Chiêu ngăn .
Anh đen mặt : "Đồng chí Lâm, nếu đối phương đồng ý uống thuốc, chúng .”
Nói xong, cũng quan tâm phản ứng của Lâm Kiêu, trực tiếp dẫn rời .
Lâm Kiêu: "...”
A cái ... Ông vẫn còn cần cháu dâu phiên dịch mà!
Nhìn bóng lưng của hai , Lâm Kiêu chỉ há miệng gì. Quên , cùng lắm thì đến lúc đó sẽ tìm Nguyễn Minh Phù hỗ trợ.
Ra khỏi cửa, Nguyễn Minh Phù mới cảm thấy cơ thể Tạ Duyên Chiêu dần thả lỏng. Trở ghế , cô chằm chằm, cảm thấy Tạ Duyên Chiêu đổ giấm.
Anh hít sâu một : "... Có gì hỏi thì cứ hỏi .”
“Sao tiếng F ?”
Đây là chuyện mà Nguyễn Minh Phù tò mò nhất.
Theo tình hình hiện nay, cho dù Tạ Duyên Chiêu học ngoại ngữ cũng chỉ học tiếng E. Tiếng F cũng xem là ít học, chỉ cần một bàn tay là thể đếm học ở hội quốc.
"Là dạy."
Tạ Duyên Chiêu giải thích một câu: "Năm đó, bà từng đến nước F du học."
Nguyễn Minh Phù đếm ngón tay .
“Du học sinh thập niên 50 - 60…”
A! Người chồng từng gặp mặt thật dữ dội mà.
Chỉ là mắt , quen một tên cặn bã như Tạ tư lệnh.
Hai mắt Nguyễn Minh Phù như phát sáng, cô nắm lấy tay Tạ Duyên Chiêu tò mò hỏi: "Anh ảnh của ?”
Anh sửng sốt một chút, mới kịp phản ứng cô đang tới ai.