Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 452

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:37:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Lúc đầu Vương Mạn Mạn chút chột , nhưng đến cuối cùng, càng đúng lý hợp tình.

Tiểu đoàn trưởng Kiều: "... Vương Mạn Mạn, em như thế ?"

Dường như đây  là đầu tiên thấy cô như thế , biểu cảm phức tạp khuôn mặt .

Điều kiện gia đình Vương Mạn Mạn tệ, cô nuông chiều từ nhỏ. Lớn lên xinh , những xung quanh ai cũng nâng niu chăm sóc cho cô

Tuy rằng để ai mắt cũng cao ngạo, nhưng bản tính của cô lương thiện. Có điều bắt đầu từ khi nào, cô trở nên phân biệt thị phi như .

"Trước cũng từng chỉ trích em như ."

 Vương Mạn Mạn quyết liệt , hốc mắt dần ửng đỏ: "Họ Kiều, đổi ..."

Tiểu đoàn trưởng Kiều: "...”

Anh mệt , thật đấy.

Tiểu đoàn trưởng Kiều hít sâu một : "Mạn Mạn, bên quân đội cho phép bỏ đá xuống giếng. Chúng cãi một trận với chị dâu, sẽ còn ai về phía chúng nữa.”

"Nói tới lui, còn là tại vô dụng ." 

Những gì tiểu đoàn trưởng Kiều , Vương Mạn Mạn đều lọt tai:

"Nếu là đoàn trưởng, là tư lệnh, ai dám đàm tiếu lưng chứ. Vậy hôm nay, Cố tư lệnh cũng sẽ thiên vị em giống như thiên vị họ Nguyễn."

“Vương Mạn Mạn!”

Tiểu đoàn trưởng Kiều cau mày, cứ như đây là đầu tiên quen .

Thì , cô luôn nghĩ như ?

Hai mắt Vương Mạn Mạn đỏ ngầu, sắc mặt điên cuồng: "Nếu tại vô dụng, hôm nay em cũng chịu nổi nhục nhã lớn như !”

Tiểu đoàn trưởng Kiều chút bất lực.

Đứng một Vương Mạn Mạn như , thật gì. Anh yên lặng một lúc lâu, mới thể tiếp.

“Mạn Mạn, em bình tĩnh một chút, đây.”

Anh xoay , một quyển sách dày cộm lập tức nện .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-452.html.]

Lòng n.g.ự.c Vương Mạn Mạn ngừng phập phồng, vẻ mặt giận dữ hung tợn : "Đi , nếu hôm nay bước khỏi cánh cửa , chúng cần sống chung với nữa."

“Mạn Mạn, con đừng năng hồ đồ.”

Bà già Vương lo lắng, vẫn luôn ghé sát cửa lén, khi câu thể yên nữa.

"Mẹ, đừng quản chuyện ." 

Vương Mạn Mạn tức giận đến mức đầu sắp bốc khói, cứ chằm chằm : "Nếu hôm nay dám , thì đừng hòng bước cánh cửa nữa!"

Tiểu đoàn trưởng Kiều đang lưng về phía cô nhúc nhích, thật lâu mới mở miệng.

“... Em bình tĩnh một chút, .”

Nói xong, lập tức sải bước rời .

Vương Mạn Mạn tin bóng lưng cao ráo của tiểu đoàn trưởng Kiều, cơn giận dữ như bùng lên trong lòng, cô hất đổ hết đồ đạc bàn lên.

“Cút , nếu cút thì đừng nữa!”

Tiểu đoàn trưởng Kiều cũng thèm đầu .

“Đừng, đừng…”

Bà già Vương con gái, lo lắng đến nên gì cho .

Mắt thấy tiểu đoàn trưởng Kiều tới cửa, vẻ mặt bà già Vương cực kỳ đau khổ đuổi theo.

“Tiểu Kiều, Tiểu Kiều.”

Tiểu đoàn trưởng Kiều đầu .

“Tiểu Kiều, những lời Mạn Mạn đều là những lời lẽ lúc tức giận... Con tuyệt đối đừng để trong lòng.”

Đối với vợ chuyên gây chuyện , tiểu đoàn trưởng Kiều đương nhiên giận. Anh cũng từng can thiệp, nhưng mỗi chuyện với Vương Mạn Mạn, cô đều lấy chuyện bà già Vương nuôi cô khôn lớn dễ dàng để bỏ qua.

Anh đường đường là một đàn ông, cũng tiện những chuyện với vợ.

ngờ... sự việc náo loạn thành như thế .

"Con hiểu ." 

Mỗi ngày việc trong đội xong, còn bận rộn chuyện trong nhà, tiểu đoàn trưởng Kiều thật sự chút mệt mỏi: "Mạn Mạn đang tức giận, con cũng chọc cô giận nữa. Mẹ, chăm sóc cô cho ."

"Ai da." 

Loading...