Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 445

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:36:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Lúc Hà Thúy Hương mới tới theo quân, còn kịp thích ứng đụng một bà già cứng đầu trong đó. Dù va chạm nhẹ nhưng bà cũng tha cho cô . Vì cô mới tới nên dàn xếp thỏa, đành đến tận cửa xin .

Ai ngờ, bà già đó còn cố tình nổi giận.

Trong lòng Hà Thúy Hương vẫn ấm ức, thấy những gặp xui xẻo thì cô vui vẻ hơn ai hết.

“Cô...... cô, cô bậy......”

Bà già vệt nước tèm nhem , sắc mặt càng xanh mét.

đảo mắt dứt khoát sụp xuống đất ăn vạ.

“Ông trời ơi, thật bất công. già như mà vẫn thanh niên bắt nạt….. Nghiệp……”

Có một dẫn đầu, các bà già khác cũng học theo.

“Đồ đê tiện đáng ngàn d.a.o đ.â.m chém! Sao ông trời cho sét đánh c.h.ế.t cô chứ!”

“Cô bắt nạt chúng như thế sợ một ngày nào đó cha cô cũng bắt nạt như thế ….”

Nguyễn Minh Phù: "......”

Ngu ngốc!

Nếu , thì cách nhất là ăn vạ quậy phá.

Trời mà giáng sấm sét thì cũng là đánh c.h.ế.t mấy bà già !

Tay Nguyễn Minh Phù bắt đầu rục rịch, Hồ Uyển Ninh nhanh chóng giữ lấy.

"Em dâu, nên sốc nổi."

liếc mấy bà già đnag mặt đất lóc kể lể: "Hãy nghĩ đến Lão Tạ… Vào thời điểm quan trọng , đừng to chuyện."

Chị dâu Lâm cũng khuyên một câu: "Uyển Ninh sai.”

“Chị dâu......”

Lý Hương Lan cũng khuyên một câu.

Nguyễn Minh Phù hít sâu một , đè nén sự tức giận trong lòng.

Hôm nay mấy bà già ngoài chắc chắn đốt hương cầu may!

Đang định rời , Vương Mạn Mạn thấy tiếng động từ sân nhà cách đó xa, vội vàng chạy tới. Thấy ruột đất, trông thảm hại, dường như bắt nạt.

Ngay lập tức, sự tức giận dâng trào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-445.html.]

“Đứng !" Vương Mạn Mạn Nguyễn Minh Phù chằm chằm một cách hung dữ: "Có ?”

Cuối cùng Nguyễn Minh Phù cũng tại Vương Mạn Mạn chuyển đến đây.

Có mấy kẻ gây rối , ai mà chịu nổi.

"Là đấy." Nguyễn Minh Phù hất tay Hồ Uyển Ninh , khẽ nâng chiếc cằm thanh tú của cô lên: "Cô gì?"

“Cô c.h.ế.t !”

Vương Mạn Mạn khuôn mặt xinh tưởng của Nguyễn Minh Phù, cùng với sự ghen tị đè nén từ lúc hàng xóm, cơn tức giận từ lòng bàn chân xông lên đến gáy. Cô cầm lấy túi xách trong tay, ném về phía Nguyễn Minh Phù.

May mắn, Nguyễn Minh Phù phản ứng nhanh, còn kéo Lý Hương Lan đang mang thai tránh .

Cũng bên trong cái gì, rơi bãi cỏ phát âm thanh nặng nề.

Nguyễn Minh Phù cũng nổi giận.

Cô nhặt chậu rửa mặt mới ném lên, cũng đập về phía đối diện.

Vương Mạn Mạn may mắn như cô.

Chậu sắt nặng nề đập đầu Vương Mạn Mạn, phát tiếng vang thanh thúy. Cô bối rối trong chớp mắt, bà gia bên cạnh cũng hoảng sợ. Nhanh chóng giữ c.h.ặ.t t.a.y con gái: "Con chứ?”

Vương Mạn Mạn ôm đầu.

đen mặt hung dữ về phía Nguyễn Minh Phù.

“Con điếm, mày dám đánh tao!”

" đánh đấy. Cô ?"

Vương Mạn Mạn tức giận chết.

Đặc biệt còn đánh đầu, nó còn đau âm ỉ. Điều khiến Vương Mạn Mạn càng cảm thấy nhục nhã hơn trong cơn tức giận của Nguyễn Minh Phúc.

Nguyễn Minh Phù giận dữ ngập trời.

Thế mà cô đánh, cô đánh!

“Tao liều mạng với mày!”

Hồ Uyển Ninh giữ chặt hai phụ nữ thai: "Hai tránh một chút, đừng để thương.”

Hai , gật đầu.

Các cô đều là một hai mạng, nếu xảy chuyện ngoài ý sẽ hối hận cả đời. Vì thế, Lý Hiểu Nguyệt đưa Cố Hi cho hai bế xắn tay áo bước lên hỗ trợ.

Cách hàng rào giữa sân, Vương Mạn Mạn quả thật thể gì Nguyễn Minh Phù.

tức giận, nhặt hòn đá mặt đất lên ném tới.

Loading...