----
Tiếng tát chói tai vang lên, những xung quanh xong cũng cảm thấy ê răng.
Cố Ý Lâm lắc lắc tay: "Thật xin , cô ác quá, nhịn nổi."
Cao Yên che lấy khuôn mặt đau nhức của , nên lời, cô dùng đôi mắt đẫm lệ sang Kỳ Dương Diễm, thế nhưng đối phương hề thương xót.
"Bảo bối ngoan!"
Cao Yên là bảo bối của bà lão, đánh cô chẳng khác nào là đánh bà .
Bà lão nghiến răng nghiến lợi chằm chằm Cố Ý Lâm, miệng ngừng lẩm bẩm chửi.
"Con đàn bà thối tha , mày dám đánh cháu gái của tao, tao liều mạng với mày!”
Nguyễn Minh Phù : "Lão phu nhân đúng là tiêu chuẩn kép, coi cháu gái của như bảo bối, nhưng đối xử với cháu gái của khác một cách tàn nhẫn."
“Chúng hãy trả thù cho chị họ của .”
Cố Ý Lâm Cao Yên với ánh mắt xa.
“Bán cô , để bà già nếm trải nỗi đau.”
Cao Yên yếu ớt che mặt , vẻ mặt đáng thương Kỳ Trương Diễm.
"Không , tại cô độc ác như ?"
"Cô dám!"
Hai mắt bà lão đỏ ngầu, hung hãn Cố Ý Lâm như đánh c.h.ế.t cô ngay lập tức.
"Không cô bán khác ?"
Cố Ý Lâm hề sợ hãi.
"Vậy tại khác bán cô?"
Cao Yên bắt đầu .
"Rõ ràng là chị họ lén lút chạy ngoài, thành thế ..."
Cố Ý Lâm giả bộ giơ tay lên hiệu.
Bà Loan nháy mắt một cái, lập tức một vệ sĩ tới, túm lấy Cao Yên kéo cô .
Giờ phút cô vô cùng sợ hãi.
"Bà ơi, cứu cháu với! Họ bán cháu! Không, với các ! Buông !!"
Bà lão lao về phía Cao Yên, ôm cô thật chặt.
"Buông , buông ! Chuyện liên quan gì đến cháu gái ! Buông !"
Bọn họ vùng vẫy quá kịch liệt, cần ba bốn vệ sĩ mới kéo .
Cố Ý Lâm bước tới, hếch cằm Cao Yên.
"Không lúc nãy cô hống hách ? Nói nữa xem nào?"
Trong mắt Cao Yên lộ vẻ nhục nhã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-423.html.]
"Chị họ, chị xử lý cô thế nào?"
Nguyễn Minh Phù hai con đang lóc mặt, cô với Loan Dung: "Nếu như cháu bán hai con , cô cũng sẽ ủng hộ cháu."
Loan Dung còn kịp bày tỏ thái độ gì, ông Cao ôm chặt lấy chân vệ sĩ ở bên cạnh.
"Đừng, đừng, các như là phạm tội!"
"Lão già, ông còn hù dọa chúng ? Đáng tiếc, chúng sợ."
Cố Ý Lâm hung hăng liếc ông : "Nếu ông còn ồn ào nữa, sẽ bán ông cho hầm mỏ đen, đó bán bọn họ rừng sâu.”
Đầu Nguyễn Minh Phù đầy dấu chấm hỏi.
Thấy cô bạn plastic của quá lời, Nguyễn Minh Phù giật giật góc áo cô .
"Kiềm chế chút ."
"Ồ~"
Cố Ý Lâm bĩu môi.
“Ôi trời ơi!”
Ông Cao đất, hét lên.
“Có còn công lý , ở cái tuổi còn bắt nạt như …”
Mái tóc ông bạc hơn nửa, khuôn mặt mang theo dấu vết của thời gian.
Ông lão buồn bã lóc, những khác cũng chút đồng cảm với ông .
"Mặc dù lão phu nhân nhiều việc ác, nhưng ông Cao vẫn là .”
"Ông tuổi mà vẫn nhục như thế ..."
"Nếu là ba , ông chắc chắn sẽ liều mạng với những !"
"..."
đương nhiên trong dân làng vẫn sáng suốt.
"Nếu chú Cao chăm sóc cho thím ba thì sự việc đến mức .”
"Trách ai chứ? Cũng là do bà tự tạo nghiệt mà , cho dù là cháu gái ruột chăng nữa thì cũng thể loại chuyện vô đạo đức như ."
"Nghiệp chướng!"
"Người cưới vợ tìm hiền đức mà cưới, cuối cùng cũng hiểu , e là cả gia tộc Lão Cao đều sẽ diệt vong trong tay lão phu nhân..."
Mợ hai ôm ba cô con gái thật chặt, trong mắt hiện lên sự quyết tâm.
"Tiểu Dung lão phu nhân bán , tiền đều dùng để giúp cả xây dựng quan hệ..."
"Câm miệng!"
Lão phu nhân giận dữ quát lớn. Nếu hai tay vẫn đang vệ sĩ giữ chặt thì lẽ bà lao xé nát miệng mợ hai .
Mợ hai vết sẹo , trong lòng dâng lên một ngọn lửa rõ nguyên nhân.
"Chỉ vì là con cả nên cả nhà nhường cho . Lão phu nhân cực kỳ thiên vị, tất cả của cải trong nhà đều cho con trai cả, chúng còn quyền động . Bây giờ nhà tan nát liệu gia đình chúng thể trở về bình an vô sự ?"
Bà chẳng còn cái gì để sợ nữa!