----
"Bà Cao cũng chẳng loại gì, nên như mới đúng. Cũng là cuộc sống quá khó khăn , mà cứ nhất quyết bán con bes."
" nhớ rõ con trai cả của nhà mới thăng chức lên giám đốc cách đây nửa năm, tiền lương so với tất cả mấy trong nhà chúng cộng khi còn cao hơn chứ."
Người giống như nghĩ đến điều gì hít một thật sâu.
"Cái chức giám đốc đó của , sẽ là nhờ tiền bán Tiểu Dung đấy chứ..."
Tất cả đều kịp phản ứng, gia đình ông Cao với ánh mắt ngày càng đúng cho lắm.
Chẳng mấy chốc, cả nhà ông Cao rơi tình thế hỗn loạn. Trong nhà những đồ nào thể đập đều đập sạch sẽ, cho dù là cái giường bọn họ ngủ đám vệ sĩ cũng buông tha, cầm rìu chặt hết bộ
Ông Cao nước mắt, ôm n.g.ự.c run rẩy chằm chằm đám của bà Loan.
"Người... mấy ... thật vô tâm!"
Bà Loan liếc ông một cái để ý đến ông nữa.
Cao Nhị Cữu là đánh nặng nhất. Cả sưng lên càng cảm thấy vui vẻ hơn.
"Bà, mấy đánh , báo công an... báo công an!"
"Ông đừng bận tâm đến điều đó!"
Bà Loan ông với ánh mắt giễu cợt: " Chờ tính sổ xong với mấy , mấy báo công an thì cũng áp giải mấy đến đó thôi"
Chỉ đánh bọn họ một trận thôi mà đây là cái giá quá rẻ với bọn họ .
Vệ sĩ phái nhanh trở vệ, bọn họ lôi gia đình của chú lớn qua đây giống như xách mấy con gà con . Sau đó những vết thương , hiển nhiên mấy vệ sĩ dạy dỗ giống như chú hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-422.html.]
"Đây ..."
Nguyễn Minh Phù quần áo Cao Yên, về phía bà Loan.
Bà Loan mím môi.
Bà cũng nhớ .
Đó là khi nguyên chủ mới chuyển hàng hoá lên kinh thành xong. Vì nguyên chủ thấy tồi nên mua cho Nguyễn Minh Phù và Loan Dung một cái. ngờ, cái váy bây giờ giờ ở Cao Yên.
Khi thấy Loan Dung thì Cao Yên chút chột , nhưng nhanh chóng lấy sự tự tin.
"Chị họ, chị đây là ý gì?"
Cô thoáng qua Kỳ Dương Diễm đang bên cạnh, hai má bống nhiên đỏ ửng lên, ngượng ngùng một chút, bắt đầu giảng đạo cho Loan Dung.
"Không em chị , rõ ràng lớn như mà con lén chạy ngoài khiến lo lắng như . Ba em cố gắng tìm chị lâu cũng tìm nên chậm trễ công việc trong nhà máy, thiếu chút nữa đuổi việc đấy."
"Chị họ, chị cũng hiểu chuyển quá đấy, trở về, nhận sai thì thôi còn dẫn đến đây gây khó dễ cho ông bà nội... Chị còn lương tâm ?"
"Bảo bối ngoan~"
Bà lão đang bắt xong lời liền cảm động đến mức hai mắt lưng tròng.
Loan Dung bà Loan chắn ở phía , chỉ lộ nửa . Cô cúi đầu nên thấy rõ biểu cảm mặt.
Có lẽ là cảm thấy lời của tác dụng nên Cao Yên tiếp tục cố gắng.
"Nghe em, chị hãy quên những việc ."
"Chị nhận với ông bà nội bỏ tiền sửa chữa nhà cửa một chút, đó cho chú thím một bao lì xì để bọn họ bớt sợ hãi, dù bọn họ cũng là bậc trưởng bối, sẽ tính toán với chị...
Á á!!!"