Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 419

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:24:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

hôm nay thêm một Cố Ý Lâm, nhưng thiếu một Tạ Duyên Chiêu.

Người đàn ông thối việc, nên thể tới .

Người lái xe biến thành Kỳ Dương Diễm, Nguyễn Minh Phù ở ghế lái phụ. Ghế là bà Loan và Loan Dung, còn mang vẻ mặt hưng phấn là Cố Ý Lâm nữa . baNguyễn đáng thương đá sang xe của vệ sĩ .

Cố Ý Lâm hưng phấn như khỉ đó.

ghé cửa sổ xe, khung cảnh lướt qua dọc đường cảm thấy phấn khích

"Chị em, thấy cái hồ lớn ?"

l.i.ế.m khóe miệng: "Chắc chắn trong đó nhiều cá."

Từ khi ăn món cá mốc , Cố Ý Lâm bất ngờ đến mức thể quên mùi vị của nó. Mỗi qua một nơi nước, đều ảo tưởng thể biến cá ở đó thành món cá mốc như thì sẽ ngon luôn đấy.

Nguyễn Minh Phù: "..."

Nói thật, cô cũng phản ứng bạn danh nghĩa với tinh thần bình thường của .

Con đường hôm nay bằng phẳng hơn một chút.

Nguyễn Minh Phù xe, cảm thấy khó chịu như nữa.

Đoàn chạy xe từ từ đến giữa trưa mới đến.

Điều kiện nhà ngoại Loan Dung tệ chút nào, nếu cũng thể gả cho bác Loan . Họ sống trong một thị trấn nhỏ, tuy phồn hoa nhưng khá hơn những thị trấn khác nhiều.

Bảy tám chiếc xe , phá vỡ sự yên tĩnh của cả thị trấn.

Nhiều đứa trẻ tò mò chạy những chiếc xe , một đứa lớn gan hơn thì đuổi theo. Còn hưng phấn vỗ tay náo nhiệt như lễ hội mừng năm mới .

Bà Loan vuốt tóc mặt Loan Dung: "Tiểu Dung, cho dì nhà bà ngoại cháu ở ?

...

Toàn bộ thị trấn nhỏ bao quanh bởi một con sông, và gia đình nhỏ gần đó đang chuẩn dùng bữa.

Một bà lão chân nhỏ bưng bát từ trong bếp , mở to hai mắt iệng vẫn tiếp tục mắng chửi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-419.html.]

"Tất cả đến đòi nợ ai ! Mấy đứa đều lớn như , mà còn một già như phục vụ từng đưa một , tất cả mau cút đây!"

" là phế vật mà suốt ngày chỉ ăn ngủ ăn, heo còn thể bán lấy tiền..."

Giọng của bà lão cao vút.

Lúc mắng chửi âm thanh to chói tai giống như muống nhấc cả bầu trời lên .

"Mẹ, con bao nhiêu mắng những từ như thế nữa, hại c.h.ế.t chúng con đúng ?"

Người đàn ông trung niên từ trong phòng , mặt vẫn còn ngái ngủ, quần áo thì xộc xệch để ộ cánh tay trắng nõn bên trong.

Người phụ nữ cũng ngay đó, ngượng ngùng đầu sang một bên.

"Con một tên quỷ chuyên gia đòi nợ mà còn giám giáo huấn ?" Bà lão vẫn còn khá minh mẩn sức lực nên đưa tay nhéo tai đàn ông : "Nếu vì thứ đê tiện như con, thì ở độ tuổi hưởng phúc từ lâu , chỉ cần ở nhà và chăm sóc con cháu thôi."

"Sao còn vất vả như nữa chứ, đúng đồ vô dụng!"

Bà lão càng càng tức, lực tay cũng càng ngày càng tăng.

"Đau đau đau, ... Nhẹ một chút..."

Người đàn ông trung niên nghiêng , rõ ràng là cao hơn bà lão một cái đầu, nhưng chẳng dám phản kháng, từ xa tựa như treo bà lão, cực kỳ buồn .

"Cút qua đây ăn cơm!"

Anh xoa lỗ tai của , dám trả lời nữa.

Bà lão nhặt một cành liễu bên cạnh lên quất về phía phụ nữ trung niên phía .

"Mẹ cho mày lười, cho mày lười!"

Cây liễu tuy nhẹ, nhưng khi quất thì sẽ cảm thấy đau. Mỗi đánh bằng cây liễu, đều ngay lập tức xuất hiện một dấu vết xanh tím. Người phụ nữ trung niên đánh đến mức nhảy lên nhảy xuống, giống như hầu tinh nhập .

cho dù cô trốn tránh như thế nào chăng nữa, thì cây liễu trong tay bà lão vẫn đánh trúng cô một cách chính xác

"Mẹ, con sai ... Xì, đừng đánh nữa..."

Cho dù cô cầu xin tha thứ, nhưng bà lão vẫn buông tha cho cô dùng cành liễu tay đánh mạnh hơn.

Người đàn ông trung niên cảnh , hít một khí lạnh.

Loading...