----
Anh sớm tư lệnh Tạ là như thế nào nên sự kỳ vọng của dành cho ba cũng còn.
"... Duyên Chiêu, con hãy xin ba con , hai bacon chuyện gì thể ..."
"Mấy cái tát lúc còn dạy bà cách cư xử cho đúng ?"
Nguyễn Minh Phù đầu thì thấy bà Loan cách đó xa, bên cạnh còn cả Loan Dung nữa.
"Mẹ!"
Cả Bạch Thiển Châu run lên khi thấy nữ ma đầu tới, bà hận thể biến mất ngay lúc .
"Bình thường dạy con như thế nào?"
Bà Loan chằm chằm tư lệnh Tạ:
"Đối với mấy loại súc sinh hiểu tiếng thì cứ trực tiếp tát một cái là , phí công tốn sức chuyện với họ gì."
Tư lệnh Tạ: "..."
Đừng tưởng rằng ông tên súc sinh đó là đang mắng ông !
"Bà... Bà..."
"Nói chuyện đứt đoạn như thể là dấu hiệu của bệnh trúng gió đấy."
Bà Loan nhướng mày: "Có thời gian thì kiểm tra thể nhiều hơn, bớt phiền khác ."
Ánh mắt của bà rơi Bạch Thiển Châu.
Bà Loan còn gì thì bà run lẩy bẩy .
Nếu là vì duy trì khí thế của một phu nhân tư lệnh thì hiện tại bà hận thể trốn lưng tư lệnh Tạ, co ro để nữ ma đầu thấy .
Người đàn bà thật đáng sợ.
Người khác đánh chỉ là uy h.i.ế.p nhưng bà Loan thật sự sẽ động thủ đấy!
Bạch Thiển Châu giật giật quần áo của Tạ tư lệnh: "Lão Tạ..."
Ý rút lui thể hiện rõ trong mắt bà .
Sớm sát tinh ở nơi thì đánh c.h.ế.t bà cũng tới đây.
Bà Loan cao ngạo từ xuống để đánh giá tư lệnh Tạ, lộ một nụ trào phúng.
"Đi theo ."
"Này!"
Có ruột ở đây nên Nguyễn Minh Phù cũng rời một cách nhanh chóng.
Cô kéo Tạ Duyên Chiêu theo phía bà Loan nên Tiểu Chu nào dám ngăn cản.
Nữ ma đầu ngay cả Bạch Thiển Châu mà cũng dám tát, nếu như bà nổi điên lên đánh thì bây giờ?
Tư lệnh Tạ bóng lưng của họ xa dần với gương mặt u ám nhưng mở miệng ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-415.html.]
Cho đến khi bóng biến mất, tư lệnh Tạ mới hừ lạnh một tiếng.
"Chúng !"
...
Sau khi nhập viện, tình trạng của Loan Dung vẻ hơn nhiều nhưng vẫn dính bà Loan như cũ, theo bà khắp nơi.
Hai ngày nay, bà Loan cũng đổi cách bồi bổ thể cho cô , mặc dù hiệu quả quá rõ ràng nhưng sắc mặt của Loan Dung cũng hồng hào hơn ít, sự hồi phục dùng mắt thường cũng thể thấy .
Nguyễn Minh Phù cũng hưởng ké ít.
Cô sờ cằm nhéo đống thịt ở eo, khuôn mặt xinh mang theo vài phần khổ não.
"Cậu xem, béo lên đúng ?"
" đúng, quả thật là béo lên, béo như heo..."
Cố Ý Lâm còn xong thì Nguyễn Minh Phù ném vải đầu.
" còn chuyện xong với ."
Cố Ý Lâm ầm lên như khiến cô cũng còn đau đầu về vấn đề béo nữa: "Gần đây mỗi ngày thấy bóng dáng ... Nói ! Cậu tìm trai nào đúng ?"
Trong mắt Cố Ý Lâm mang theo sự chột .
"Ai, ai... Ai là tìm trai mới nào."
Có chuyện !
Nguyễn Minh Phù gần: "Theo nguồn tin thực tế đưa đến."
"Không ." Cố Ý Lâm lên, lắc lắc vài cái để tấm vải đầu rơi xuống: "Nói chính là , thật sự !"
"Hừ!"
Đối với mấy lời của Cố Ý Lâm, Nguyễn Minh Phù một chữ cũng tin.
Chỉ là nếu cô sự thật thì hỏi nữa.
Dù cái đuôi hồ ly của con hàng sớm muộn gì cũng lộ mà thôi.
Đến lúc đó sẽ nhạo cô cũng !
Nguyễn Minh Phù đặt miếng vải trong tay đúng vị trí đó thiện thêm một đường may khác.
"Ừ, cái phối màu đấy."
Cố Ý Lâm thò đầu sang: "Đây là kích thước... Không cho ?"
"Cho chị họ."
Loan Dung đồ đạc gì.
Mấy ngày nay đều lấy quần áo cũ của Nguyễn Minh Phù mặc cho cô chút ngại. Dù ở đây cô cũng nhiều vải vóc nên quyết định may vài bộ quần áo đơn giản cho Loan Dung.
"Chị ơi, khi nào chị may vài bộ đơn giản cho em đây?"
Nguyễn Minh Phù: "..."