Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 397

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:21:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Ông Cố giao cho nhiệm vụ là câu thông với Kỳ Dương Diễm, mấy ngày nay đều bận rộn đến thấy bóng dáng . Rất nhiều , đều là Nguyễn Minh Phù ngủ mới trở về, nếu , sớm chuyện cô bà Loan bắt học nấu ăn.

Hôm nay nghỉ.

Nguyễn Minh Phù bĩu môi.

"Ồ."

"Em mau ngoài ăn sáng."

"Nam nhân thối phiền phức!"

Tạ Diên Chiêu cô, Nguyễn Minh Phù nhớ về chuyện đêm qua. Mặt cô lập tức đỏ bừng, cầm lấy gối bên cạnh đập tới.

"Cút!"

Đến khi cô khỏi phòng, đàn ông đảm đang của gia đình chuẩn sẵn cơm cho cô ăn.

Từ khi bà Loan đến đây, Nguyễn Minh Phù còn ăn cơm ở nhà ăn nữa. Nhìn mấy món ăn quen thuộc bàn, trong mắt tràn ngập hoài niệm.

Nhìn đang lột vỏ khoai lang giúp , Nguyễn Minh Phù : "Anh thật sự hối hận?"

"Có cần dùng hành động để chứng minh ?"

Nhớ chuyện xảy tối qua, Nguyễn Minh Phù mặt đỏ tới mang tai.

Cô hung hăng trừng mắt một cái, cũng dám gì nữa, cúi đầu chăm chú ăn cơm, tưởng tượng khoai lang trong tay là thịt Tạ Duyên Chiêu, ăn vô cùng khí thế.

Khốn khiếp!

Chờ cha , bà đây sẽ dọn ngủ riêng!

Anh thật sự là... càng ngày càng lưu manh!

"Ba ?"

Lúc Nguyễn Minh Phù mới kịp phản ứng, cả căn phòng vô cùng im ắng, dường như chỉ cô và Tạ Duyên Chiêu, bà Loan và Cố Ý Lâm thấy .

"Hôm nay họ việc, ngoài ."

"Ồ."

Nguyễn Minh Phù đáp một tiếng.

Sau đó mới giật , chẳng là hôm nay chỉ cô và Tạ Duyên Chiêu ở nhà thôi ?

Vậy thì cô tránh xa mới !

Nếu như thật sự phát điên lên thì chẳng ai cứu cô cả!

Thời tiết hôm nay , Nguyễn Minh Phù đem ghế ngoài phơi nắng. Có lẽ vì sắp đến mùa đông, ánh mặt trời còn nóng nữa, chiếu lên chỉ cảm thấy ấm áp.

Tạ Duyên Chiêu lấy một cái áo choàng , đắp lên cô.

"Hôm nay gió lớn, cẩn thận cảm lạnh."

Anh cũng vội nhà, xuống ghế bên cạnh.

Nguyễn Minh Phù vén mái tóc gió thổi loạn tai: "Hơn một tháng nữa sẽ tuyết rơi ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-397.html.]

"Nhiều nhất là hai mươi ngày."

"Sao nhanh như ?"

Nguyễn Minh Phù bầu trời, cải trắng trồng trong sân.

ở đây sẽ mùa đông sớm, nhưng sẽ sớm đến như !

"Hỏng !"

Nguyễn Minh Phù dậy, lo lắng về phía Tạ Duyên Chiêu: "Lần chị dâu mùa đông cần trữ nhiều củi, bây giờ còn kịp ?"

Mùa đông mà củi đốt thì sẽ c.h.ế.t cóng mất!

"Yên tâm ."

Tạ Duyên Chiêu bất đắc dĩ cô:

"Anh sắp xếp xong ."

"Thật ?"

Tạ Duyên Chiêu nhướng mày.

"Vậy em yên tâm ."

Nguyễn Minh Phù xuống, lập tức nhảy dựng lên: "Không , em vẫn còn nhiều thứ ."

Chăn, áo bông... Chết tiệt! Cô vẫn cho rằng thời gian còn dài, thể từ từ mà , ngờ mùa đông đến nhanh như .

còn tâm trạng phơi nắng nữa, nhưng mới lên Tạ Duyên Chiêu ấn xuống.

"Đều sắp xếp xong ."

Thấy Nguyễn Minh Phù nghi ngờ , đành giải thích: "Hôm nay em cứ nghỉ ngơi cho , đừng nghĩ gì cả."

Nguyễn Minh Phù thở phào nhẹ nhõm.

"Làm em giật ."

Cô giơ tay lên, lúc mới chú ý tới vết thương nhỏ phía còn nữa.

Đêm qua, trong lúc mơ mơ màng màng, hình như cô thấy đang bôi thuốc lên hai tay cô... Nguyễn Minh Phù tay , ánh mắt chút hoảng hốt.

Thì đó là ảo giác của cô.

Tuy rằng đôi lúc Tạ Duyên Chiêu hung dữ, nhưng bình thường vẫn ân cần với cô.

Nguyễn Minh Phù bắt đầu đắc ý.

Lúc , Vượng Tài béo ú chạy tới, phát tiếng kêu non nớt với Nguyễn Minh Phù. Cô vui vẻ đưa tay nhẹ nhàng gãi gãi cằm nó.

"Vượng Tài, đưa cái bụng đây?"

Vượng Tài lời lăn một vòng cỏ, lộ cái bụng trắng nõn mềm mại.

Nguyễn Minh Phù nhân cơ hội vươn tay sờ.

Nó cũng phối hợp, còn thè lưỡi. Cho dù là đang ngửa, cái đuôi nhỏ vẫn ngừng ve vẩy.

Vượng Tài đến đây cũng gần hai tháng .

Loading...