----
Đã bao lâu ?
Hiện tại ai thấy ông đều cúi đầu khom lưng, nhà vợ chướng mắt ông cũng cách nào đối phó.
hôm nay ông một bác sĩ nho nhỏ khinh bỉ.
Tạ tư lệnh dám giải thích.
Chẳng lẽ để cho nhà Tạ tư lệnh tới gây phiền toái cho của vả mặt?
Mẹ kiếp, còn nhục nhã hơn!
Tạ tư lệnh nghiến răng ken két!
Sau khi bác sĩ sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, hai con nữa.
“Tiểu Lâm, hôm nay xảy chuyện gì?”
“Tư lệnh………”
Tiểu Lâm chút khó mở miệng, nhưng vẫn thuật từ đầu đến cuối, ngay cả việc Tạ Ngâm tay đẩy cũng .
Tạ tư lệnh: "......”
Ông thoáng qua hai con đó, hít sâu một .
Rác rưởi!
Rốt cuộc giống của , di truyền nổi gen ưu tú. Nhìn Tạ Duyên Chiêu Tạ Ngâm……..nuôi từ nhỏ đến lớn như nhưng khôn .
Tạ tư lệnh dứt khoát dời mắt, mặc kệ hai con cay mắt .
“Cậu ở chỗ trông chừng bọn họ, ngoài một chuyến.”
Tiểu Lâm chút nghi hoặc.
cũng so với Tiểu Chu, Tạ tư lệnh tâm ý tin , nên liền đáp một tiếng.
“Vâng.”
Ai ngờ, Tạ tư lệnh Tạ Ngâm liền tỉnh .
Cô bức tường trắng xóa, cảm nhận đau đớn truyền đến từ mặt.
Tạ Ngâm rốt cục nhớ tới chuyện xảy khi ngất xỉu, ngay đó cô như điên lập tức nhảy xuống giường, Tiểu Lâm giữ chặt.
“Bác sĩ , nhất cô nên giường tĩnh dưỡng.”
Biên độ giãy dụa của Tạ Ngâm nhỏ .
"Chú Tiểu Lâm, mặt của con hủy ?"
Cô dám tưởng tượng, gắt gao nắm lấy tay Tiểu Lâm.
” gương, đưa gương cho !"
Chỉ cần nghĩ đến bản hủy dung, Tạ Ngâm liền sắp phát điên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-369.html.]
"Gương, mau đưa gương cho !"
Mắt thấy Tạ Ngâm tựa hồ sắp bùng nổ, Tiểu Lâm đau đầu đáp ứng.
“ lấy cho cô đây, cô im lặng một chút.”
Tạ Ngâm thở từng ngụm phì phò.”Đi, mau lấy, chú Tiểu Lâm mau lấy gương cho con...”
Tiểu Lâm đành lòng ngoài hỏi mượn gương.
Đợi khi Tạ Ngâm nhận gương khẩn cấp soi mặt.
Nhìn dáng vẻ thảm hại của , cô càng thêm đau lòng ném tấm gương xuống, vùi đầu .
Tiểu Lâm vội vàng chụp lấy gương.
Đây là do bán mặt vất vả mượn . Nếu hỏng ăn với đây.
Thật sự là thiếu nợ hai con !
Bảo mẫu giường bên cạnh cũng từ từ mở mắt.
Tạ Ngâm gây động tĩnh lớn như , bà cũng chết, . Cảm nhận mặt truyền đến đau đớn, trong mắt bảo mẫu lộ vẻ hung ác nham hiểm, gì còn vẻ dịu dàng như thường ngày nữa.
Bảo mẫu sống đến bây giờ, từng chịu khuất nhục như !
Bà cực kỳ hận bà Loan.
nghĩ đến sự tàn nhẫn khi đối phương tát bà , trái tim co rụt .
Bà Loan cũng tầm thường, bà điên lên sợ là sẽ g.i.ế.c luôn bà .
“A......”
Cơn đau từ má truyền đến khiến bảo mẫu hít một .
Con khốn c.h.ế.t tiệt!
Sớm muộn gì cũng một ngày, bà trả gấp trăm gấp ngàn .
"Tiểu Lâm, đưa gương đây."
Tiểu Lâm đang định trả tấm gương: "..."
Mẹ kiếp, xui xẻo!
Tuy rằng nghĩ như , nhưng vẫn đưa qua.
Rốt cuộc là , trầm hơn so với Tạ Ngâm nhiều.
Ngay cả khi thấy chính trong gương, sắc mặt bà vẫn đổi. Chỉ là bàn tay nắm chặt ga giường rõ tâm tư của bà .
Nghe tiếng nức nở từ giường bên cạnh truyền đến, bảo mẫu bực bội nhíu mày.
“Được , đừng nữa!”
"Mẹ." Tạ Ngâm ngẩng mặt như đầu heo lên.”Con thành như cũng cho con ?"
Bảo mẫu: "......”