----
Hứa Chư , một ánh mắt của đảo qua, vội vàng nén nụ .
“Haizzz."
Anh nghiêm mặt: “Ba vợ vợ của chỉ một đứa con là em dâu, chỉ cần em dâu vui vẻ, bọn họ ý kiến gì .
Huống hồ, cũng tệ mà.”
Tuổi còn trẻ, là cấp đoàn trưởng, tiền đồ sáng lạn.
Ai mà tìm một con rể như .
A đúng, Tạ Duyên Chiêu hung dữ như , bình thường thật đúng là dám tìm.
Hứa Chư thương hại .
Chậc chậc, em khổ thật.
Mới lành bao lâu đánh trở về lúc đầu.
Nghĩ đến Nguyễn Minh Phù đêm qua vì ruột mà lăn qua lộn cả đêm ngủ , Tạ Duyên Chiêu càng lo lắng.
“Nói cái gì hữu dụng .”
Hứa Chư: "......”
Không ?
"Lão Tạ, chú ý chính là suy bụng bụng , chỉ cần đối với em dâu , bọn họ sẽ thấy .”
Hứa Chư mãnh liệt về phía . “Không đúng, tại hôm nay hỏi vấn đề ?"
Tạ Duyên Chiêu trầm mặc một hồi. “Ba vợ vợ sửa án xử sai .”
“Đây chính là tin tức a!”
Hai mắt Hứa Chư sáng ngời. “Vậy cả nhà em lão Cố thể đoàn tụ .”
“Đoàn tụ?”
Nghĩ đến Nguyễn Minh Phù vợ đến liền run lẩy bẩy, Tạ Duyên Chiêu buồn lắc đầu.
Cũng vợ là nhân vật phương nào, thể khiến Nguyễn Minh Phù sợ thành như .
“Xì......”
Hứa Chư .
" vì cái gì mà đột nhiên hỏi loại chuyện , đột nhiên là con rể mới sắp mắt . Như thế nào? Sợ ba hài lòng , dùng một cái gậy chia rẽ đôi uyên ương ?"
Tạ Duyên Chiêu: "......”
Thật sự gì để , thể câm miệng .
“Chậc chậc." Hứa Chư rung đùi đắc ý: “Quá thảm nha~”
“Hôm nay thời tiết như , chúng ngoài luyện một chút.”
Hứa Chư: "......”
Chết tiệt, thất sách .
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-332.html.]
Cố Ý Lâm xoa xoa bụng Vượng Tài. “Cún nhỏ đáng yêu như , theo chị thôi.”
Vượng Tài giả chết: ...
Nó giật , chạy thoát khỏi tay Cố Ý Lâm, đến bên chân Nguyễn Minh Phù xuống. Một đôi mắt đen nhánh nhỏ trừng lên với Cố Ý Lâm, giống như là đang ' chủ .’
Nguyễn Minh Phù đưa tay sờ sờ lông chó trơn bóng của Vượng Tài.
"Đừng nghĩ đến chuyện cướp con ch.ó nhà ."
Cuộc sống là con ch.ó của cô, cái c.h.ế.t chính là khi con ch.ó của cô chết.
Cố Ý Lâm bĩu môi.
Chỉ đùa một chút mà thôi, bạn keo kiệt kìa.
Hừ!
" ở đây lâu như " Cố Ý Lâm chống đỡ. “Khi nào thì dẫn xem… A, đúng, là đồng chí nam."
Nguyễn Minh Phù: "......”
Nếu cô dám , đàn ông thối sẽ xử cô thật " mắt"!
Vì hình nhỏ bé của , cô vẫn thành thật một chút.
“Nhìn là chịu trách nhiệm.”
Cố Ý Lâm: "......”
Cô chỉ một chút, cũng chịu trách nhiệm......
Nguyễn Minh Phù lườm cô một cái.
Từ khi cô kéo gương như , đường đều vây xem.
Nguyễn Minh Phù mặc dù thích ánh mắt của , nhưng ánh mắt cũng quá như sói như hổ. Thậm chí còn một chị dâu mang con của tới, để cho cô đưa tay sờ sờ đầu bọn họ.
Đặt bút chỉ điểm "Khai quang".
Nguyễn Minh Phù hết chỗ .
Mấy ngày nay cô tự nhốt trong nhà, cả.
Cô định mở miệng gì đó, thấy Hồ Uyển Ninh mang một đống đồ tới.
“Em dâu, chị đây.”
“Chị dâu , cửa đóng.”
Nguyễn Minh Phù nhà, mang một cái ghế nhỏ cho cô .
"Đây là dưa chua cải trắng chị , cố ý mang cho em nếm thử, còn một ít nấm.” Hồ Uyển Ninh chế nhạo hai . “Chị các em còn trúng độc nấm?"
Nguyễn Minh Phù: "......”
Xin chị đừng nhắc tới!
Thêm một lý do khiến cô thích ngoài.
Trừ sự tích cô bùng nổ ở hội nghị triễn lãm còn chuyện cô ăn nấm trúng độc cũng lan truyền......
“Chị dâu!”
"Được , , chị đề cập tới nữa."