Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:01:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Nguyễn Minh Phù vô cùng đắc ý với vận may của .

Chẳng lẽ cô chính là con gái của ông trời ?

tìm ổ nấm nữa, Nguyễn Minh Phù tin bản chính là con gái ruột của ông trời.

Vận may như , hỏi còn ai chứ!

Cuối cùng nấm nhiều đến nỗi ngay cả giỏ cũng chứa nổi, Nguyễn Minh Phù dứt khoát nhặt nữa, cô bỏ mũ đầu xuống bóng cây mát mẻ.

Bây giờ là đầu thu, tuy rằng nhiệt độ cao như , nhưng thời tiết vẫn khó con .

"Em dâu.”

Hồ Uyển Ninh dắt bé mập mạp gần.

thu hoạch tệ, hơn phân nửa rổ. khi đối phương thấy cái giỏ đầy tràn của cô thì vô cùng kinh hãi:

"Em dâu, vận may của em như chứ?"

Đau khổ tìm đến mỏi cả mắt, còn bé mập mạp trợ lực mới nhặt một chút như .

Hồ Uyển Ninh thể bội phục.

“Thật lợi hại.”

"May mắn, may mắn mà thôi.”

 Nguyễn Minh Phù đống nấm lộn xộn bên trong: "Chị dâu cầm giúp em một tay ?"

Lớn tới như đây vẫn là đầu tiên cô nếm thử niềm vui nhặt nấm.

Quả nhiên sảng khoái, khó tránh cư dân mạng lướt video khác nhặt nấm như .

“Được.”

Hồ Uyển Ninh cần suy nghĩ lập tức đồng ý.

Thấy cô cầm ba cái giỏ to tướng càng kinh ngạc hơn.

"Ông trời của ơi, em dâu, nấm trong ba cái giỏ lớn quá đó." 

Hồ Uyển Ninh cầm gậy đường của : "Còn to hơn cổ tay chị nữa."

“Cũng lớn lắm mà.”

Hồ Uyển Ninh vươn tay đặt lên miệng giỏ ướm thử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-317.html.]

“Ba giỏ em hái cùng , vì chúng sinh trưởng ở một chỗ.”

Toàn bộ đều cô hái sạch.

Chỉ tiếc điện thoại di động, nếu cô nhất định chụp mười mấy mười tấm, ghi những khoảnh khắc may mắn vui vẻ .

"Ba giỏ là đủ ăn một bữa ." 

Hồ Uyển Ninh đặt ba cái giỏ sang một bên, bắt đầu phân loại:

"Đây là nấm đỏ, ăn . Ăn hết thể phơi khô, đợi đến mùa đông, lấy hầm gà, ăn cực kỳ ngon."

"Đây là nấm mái chèo sữa, cũng ngon."

“Đây là nấm gan bò…”

Hồ Uyển Ninh phân loại xong tất cả nấm trong giỏ của Nguyễn Minh Phù.

"Em dâu, các loại nấm em nhặt đúng là ít.”

cầm lấy một cây nấm trắng, nhỏ hơn nấm trong ba cái giỏ , nhưng lớn hơn nấm bình thường. Trên bề mặt nấm màu xám: "Em dâu, em xem, đây chính là nấm Amanita.”

“Sau em nhớ tránh hái loại nấm , nó độc tính mạnh, ăn sẽ trúng độc.”

Nguyễn Minh Phù chằm chằm nó: "Vậy c.h.ế.t ?”

Cô phát hiện một mảnh đất, chỉ là thấy màu sắc của nó quá , chỉ hái một cây định tìm xem thử, quên mất đặt luôn trong giỏ của .

“Đương nhiên sẽ chết, độc tính của nó mạnh.”

Nguyễn Minh Phù sợ đến ngây .

Hay thật, cô nghĩ đó là một loại nấm mới. Dù những loại nấm màu xám trắng thể ăn cũng , hì hục nửa ngày thì là hái nhầm nấm độc.

May là cô để cho Hồ Uyển Ninh xem .

“Vậy ném mới .”

"Không , chỉ cần kịp thời phân biệt là ."

 Hồ Uyển Ninh xuống: "Mùi vị của những cây nấm ngon, năm ngoái mỗi khi đến thời điểm , đều thể thấy nhặt nấm khắp đồi núi."

Đôi khi vận may , đến muộn thì ngay cả tơ nấm cũng .

Lần trời sáng bọn họ tới.

Lúc đến nơi, núi cũng ít . Chị dâu Lâm dẫn bọn họ lên con đường nhỏ , lúc mới đến bên .

Mùa hè hôm nay khô như năm ngoái, cơn mưa, ngay cả nấm núi cũng mọc .

Từ sáng sớm, trong rừng nổi lên sương mù. Gió mát thổi tới, cảm giác khô khốc cũng xoa dịu hơn ít.

Loading...