----
Người đầu mặc áo Tôn Trung Sơn, tóc thưa thớt, vẻ như là một ông chủ lớn.
"Cục trưởng, đây là đồng chí Nguyễn." Giáo sư Hồ nhỏ giọng giới thiệu với Nguyễn Minh Phù: "Đây là lãnh đạo của bộ Ngoại giao."
Ồ, quan lớn ...
Nguyễn Minh Phù tươi : "Chào lãnh đạo."
"Đồng chí Nguyễn đúng là tuổi trẻ tài cao." Đối phương , trông hiền lành hề kiêu ngạo: " cô giúp nhà máy bán hàng chục nghìn cân ?"
" , đồng chí Nguyễn giỏi."
"Đồng chí Nguyễn giúp chúng nhiều."
, triển lãm mà đồng chí Nguyễn vẫn tới giúp chúng thì ."
"Anh đơn giản quá, chúng hàng. Ba ngày nay, chúng bán hết hàng của hai năm qua ."
…
Triển lãm sắp kết thúc, nước ngoài rời từ lâu. Khi giáo sư Hồ dẫn tới, những trong nhà máy đang thu dọn đồ đạc cũng chạy tới.
Sau khi lãnh đạo lớn , lập tức .
Tất cả đều khen Nguyễn Minh Phù.
Lãnh đạo chăm chú, mặt sự mất kiên nhẫn.
Nguyễn Minh Phù xúc động, ở đây đều thiện.
Cô hổ: ".... Đây là kết quả sự cố gắng của ."
"Đồng chí Nguyễn khiêm tốn ."
Nụ mặt lãnh đạo sâu hơn: "Hầu hết đều đánh cược đơn đặt hàng ở triển lãm , cô còn lấy nhiều đơn đặt hàng cho bên đồ sứ và tơ lụa?"
Nguyễn Minh Phù lúng túng.
"Họ hứng thú với những thứ nên giới thiệu nhiều hơn."
"Rất !"
Lãnh đạo vui vẻ: "Triển lãm cần đồng chí linh hoạt và khả năng ứng biến. Dù chúng ở vị trí nào thì đều là một nhà, thể giao tiếp với . Đồng chí Nguyễn chuyện ."
Những phía gật đầu như gà mổ thóc.
"Cán bộ chúng thể chuyện quá cứng nhắc." Lãnh đạo : "Thành tích của đồng chí Nguyễn rõ như ban ngày, cho nên mặt bộ Ngoại giao thưởng tiền cho đồng chí Nguyễn."
Ông xong, đều vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-289.html.]
Người còn tưởng rằng thưởng là bọn họ.
Nguyễn Minh Phù kinh ngạc.
Ông chủ Trương đưa tiền cho cô thì còn hiểu, ngay cả ban tổ chức triển lãm cũng đưa tiền cho cô?
Cô cúng thần tài mà.
Giáo sư Hồ phấn khích đến mức mặt đỏ bừng.
Dù chính ông là phát hiện tài năng của Nguyễn Minh Phù. Cô khen thưởng, giáo sư Hồ cũng nở mày nở mặt.
"Đồng chí Nguyễn, nhanh nhận thưởng ."
Lúc Nguyễn Minh Phù mới nhận , trong đám đông còn phóng viên.
Cuối cùng, Nguyễn Minh Phù một tay cầm giấy khen của chính phủ, một tay cầm phong bì đoàn kết, chụp ảnh với lãnh đạo.
" đồng chí Nguyễn là vợ quân nhân."
Ánh mắt lãnh đạo xúc động: "Nếu đất nước chúng nhiều trẻ giống đồng chí Nguyễn thì cần lo đất nước thịnh vượng. Đồng chí Nguyễn, cô việc ở bộ của chúng ?"
Nguyễn Minh Phù: "..."
Tốt quá, chẳng lẽ cô đang một bước lên trời ?
Nghĩ nghĩ , Nguyễn Minh Phù vẫn từ chối.
"Điều thể khiến khác nghĩ cửa ?"
Cô tiếp: "Lãnh đạo, thi một cách đoàng hoàng."
Nói xong câu , Nguyễn Minh Phù che mặt .
Cô cảm thấy da mặt càng ngày càng dày.
Đây rõ ràng phong cách của cô, nhưng cô vẫn dễ dàng miệng.
"Có cá tính." Lãnh đạo vui vẻ: " Đồng chí Nguyễn, đợi cô ở thủ đô."
Mọi xung quanh Nguyễn Minh Phù với ánh mắt ngưỡng mộ.
Có những lời của lãnh đạo, Nguyễn Minh Phù tên trong danh sách, tương lai cần lo lắng.
Lãnh đạo thêm vài câu với Nguyễn Minh Phù mới dẫn . Sau khi đám đông hết, vây quanh chúc mừng.
"Đây là giấy khen của bộ Ngoại giao, mang về nhà thể dùng bảo vật gia truyền."
"Nếu đạt giải thưởng , thôn chúng sẽ chủ đề để suốt một năm..."
"Anh đang mơ tưởng gì , bản lĩnh như thanh niên tri thức Nguyễn ?"
"... Bản lĩnh của đồng chí Nguyễn ai mà ..."