----
Anh ôm chặt lấy thể của Hứa Uyển Ninh, còn ngừng cọ cọ nữa chứ.
Rất nhanh, cơ thể của đối phương phản ứng.
Hồ Uyển Ninh từng sinh một đứa con thể chứ.
Khuôn mặt của cô đỏ lên, tức giận đưa tay nhéo phần thịt mềm mại ở eo Hứa Chư. Anh giống Tạ Duyên Chiêu, đối phương luyện tập cơ thể cứng rắn nên véo đau chút nào còn véo một cái liền phản ứng.
Đối với Hứa Chư mà khi nhéo thì cơn đau sẽ ập thẳng , khiến cho suy nghĩ đang mê man của tỉnh táo hơn ít.
"Đau..."
"Vợ đau…"
"Anh còn là vợ !"
Hồ Uyển Ninh tức giận trừng mắt , đó áy náy mở miệng lời xin với Nguyễn Minh Phù: "Trở về chị sẽ dạy dỗ ."
Hứa Chư cũng chỉ vô tình như mà thôi.
Người say rượu kiểm soát bản chứ?
"Chị dâu đừng để tâm, hai về nghỉ ngơi sớm một chút."
Nguyễn Minh Phù vốn định lên nhưng tên Tạ Duyên Chiêu ôm chặt eo cô buông, cô tức giận đầu hung hăng trừng mắt với một cái.
"Ai nha, cần tiễn ." Hồ Uyển Ninh đỡ Hứa Chư ngoài: "Đã bận rộn cả ngày , em dâu cũng nên nghỉ ngơi cho ."
Sau khi khỏi sân, Hồ Uyển Ninh hung hăng nhéo phần thịt mềm ở eo Hứa Chư.
"Tỉnh ?"
Hứa Chư thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Vẻ mặt vô cùng đau khổ: "Vợ… Xin hãy tay nhẹ nhàng mà."
"Anh còn hổ mà em tay nhẹ nhàng ?" Hồ Uyển Ninh hung hăng liếc một cái, nhỏ giọng mắng: "Anh xem bộ dáng lúc nãy của ..."
Cô hổ đến mức nên lời.
Nếu Nguyễn Minh Phù phát hiện thì cô sẽ ngại khi chạm mặt em dâu đấy.
Nghĩ tới đây, Hồ Uyển Ninh càng hung hăng trừng mắt liếc một cái.
Hứa Chư chột sờ cái mũi của , cũng chuyện gì xảy cả, dù thể của nóng, phóng thích...
Đừng , đừng nữa.
Loại chuyện thật sự nên nữa, nghĩ đến thôi thì động tình.
Vất vả lắm Hứa Chư mới khôi phục đầu óc minh mẫn của khi dục vọng lấn át, ánh mắt Hồ Uyển Ninh đang bên cạnh giống như đang một miếng thịt kho tàu đang toả mùi hương khắp nơi , trong ánh mắt phát một thứ ánh sáng gì đó.
Anh ôm lấy Hồ Uyển Ninh, đem mặt chôn cổ của cô .
"Vợ, vợ..."
Hồ Uyển Ninh cau mày, hiểu hôm nay chồng trở nên nhiệt tình như .
Cũng may là về đến sân nhà , nếu … Xấu hổ c.h.ế.t mất.
Hai là cặp vợ chồng lâu năm cũng một đứa con nên đối với loại chuyện càng thoải mái hơn. Chỉ là hình như thứ đều trở nên bồng bềnh trắng xoá, Hứa Chư giống như đang dùng chất kích thích .
Đến cuối cùng, Hồ Uyển Ninh mệt mỏi đến mức tay cũng nhấc lên , đàn ông vẫn đang hăng hái việc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-206.html.]
Trong mắt hiện lên tức giận, cô dùng chút sức lực cuối cùng dơ chân lên đá xuống giường, cuối cùng lúc cũng yên tĩnh .
……
Còn bên , khi về hết, Nguyễn Minh Phù đang dậy khóa cửa nhưng eo cô một bàn tay to lớn giữ chặt, khiến cô thể động đậy .
"Tạ Duyên Chiêu, buông cho em."
Tên đàn ông thối sức lực lớn như . Anh chơi thì Nguyễn Minh Phù cũng cách nào gì .
Sắc mặt Tạ Duyên Chiêu ửng đỏ, cả dựa ghế. Có lẽ là do nóng nên cái cúc áo ở cổ bung để lộ yết hầu và xương quai xanh đầy gợi cảm.
Mặc dù mùi rượu nhưng ánh mắt vẫn trong sạch.
Tên đàn ông thối tỉnh táo, say.
Nguyễn Minh Phù đưa lưng về phía nên dáng vẻ bây giờ của như thế nào.
Cô chỉ cảm thấy rằng hôm nay tên đàn ông thối nguy hiểm, nhất là buổi tối lúc ăn cơm, cô với ánh mắt đáng sợ.
Giác quan thứ sáu của Nguyễn Minh Phù .
Cô cố gắng tránh xa tên đàn ông thối , hận thể cách xa ngàn dặm. đáng tiếc… Cuối cùng vẫn rơi trong tay của đối phương.
Nguyễn Minh Phù nước mắt.
"Em trốn cái gì?"
Bàn tay to của Tạ Duyên Chiêu chạm gáy cô khiến cô nhịn mà rùng một cái.
Đôi mắt sâu như mực, nóng hổi phà một bên cổ của Nguyễn Minh Phù hình như chút mập mờ khó tả thì . Tạ Duyên Chiêu vươn bàn tay to của nắm lấy chiếc cằm thanh tú xinh của cô.
Tư thế quá nguy hiểm, Nguyễn Minh Phù giãy dụa.
phát hiện thể động đậy dù chỉ là một chút.
Cô ép ngẩng đầu lên, b.í.m tóc gáy cô cũng tháo , mái tóc đen nhánh buông xoã phía lưng.
Nguyễn Minh Phù chút hoảng hốt, cô nuốt nước miếng một cái.
"Tạ... Tạ Duyên Chiêu, mau thả em ."
Chỉ thể là do cô quá ngây thơ, tên nào ngốc đến mức buông tha cho miếng thịt khi nó ở mắt .
Tạ Duyên Chiêu càng lời cô.
Anh chỉ buông mà còn nắm chặt hơn.
"Thăn lợn, ?"
Hình như điều gì đó nguy hiểm ở âm cuối thì .
Trong lòng Nguyễn Minh Phù run lên, hai chân nhịn mà run rẩy.
Cô chút khẩn trương.
Cho nên… Tên đàn ông thối thứ đó dùng gì ?
"Hoàng tinh, ?"
Lúc lời , khí tức toả Tạ Duyên Chiêu ngày càng mạnh mẽ hơn.
Chân Nguyễn Minh Phù chút mềm nhũn.
Cô nước mắt, chút khó khăn : "Thật ... Em... Em thể giải thích..."