----
Chị Lâm chuyện với chị Vương, còn một bụng bước , thấy sàn nhà trơn bóng và vách tường trắng sáng, cũng nên đặt tay ở chỗ nào.
“Trời ơi, tốn ít tiền nhỉ?”
Một chị dâu gương mặt Nguyễn Minh Phù lung lay.
Lúc cách xa, chỉ thể thấy bóng mơ hồ. Lúc tới gần mới vợ mới của Tạ Duyên Chiêu xinh thế nào.
Là nhà quân nhân, các cô gặp qua của đoàn văn công.
Người trong đoàn văn công xinh , ai ngờ Nguyễn Minh Phù hơn cả những đó.
Trách Tạ Duyên Chiêu cưng chiều vợ như , nếu các cô là đàn ông cũng hận thể moi t.i.m dâng lên.
“Trong phòng cũng gì để chiêu đãi, lấy kẹo cưới .”
Mỗi khi đến thời điểm quan trọng, EQ của Nguyễn Minh Phù bắt đầu thức tỉnh.
Bà Loan từng , già mồm cãi láo cũng cần cơ hội.
Bà Loan dạy cô thế nào là khéo léo.
Nếu Nguyễn Minh Phù dám sỗ sàng mặt , cần khác la rầy, bà Loan sẽ cho cô cảm giác gãy chân là như thế nào.
Nghĩ đến bà Loan, Nguyễn Minh Phù nhịn mà rùng một cái.
Nếu để cho bà cô kết hôn ở thời đại , lẽ giữ cái chân ...
Mọi đều đến xem náo nhiệt, ngờ nàng dâu mới là một bụng và hòa nhã, còn cho họ kẹo.
Nguyễn Minh Phù trắng trẻo mềm mại, là thành phố văn hóa. Các cô còn sợ đối phương khinh thường , lúc thấy cô khách khí như cũng cảm thấy thả lỏng.
Ngoại trừ kẹo trái cây, kẹo sữa cũng hề rẻ.
Vì khi mấy chị dâu yêu thích, Nguyễn Minh Phù nhận nhiều lời khen ngợi.
Mỗi chỉ lấy hai viên, ai lấy nhiều hơn.
Thấy họ khách khí như , nụ mặt Nguyễn Minh Phù càng tươi.
“Em mới đến, chỗ nào , kính xin các chị rảnh rỗi thể chỉ dạy cho em nhiều hơn.”
Vừa là miệng của văn hóa, lời chạm trái tim của .
Có chị dâu sảng khoái vỗ n.g.ự.c :
"Có gì , việc gì cứ tới tìm . họ Hoàng, ở cách nhà em một căn.”
“Chị Hoàng, chị thật …”
Nguyễn Minh Phù còn kịp dứt lời một chị dâu khác .
“Em gái…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-184.html.]
Chỉ chốc lát , ánh mắt các chị dâu Nguyễn Minh Phù như em gái ruột, vô cùng hiền lành.
Phải rằng ít còn xì xầm lưng cô đấy.
Tạ Duyên Chiêu ở bên cạnh xem đến c.h.ế.t lặng.
Cảnh chẳng là gì so với lúc ở phòng bệnh đó.
Anh sớm khiếp sợ một nên khá bình tĩnh.
Hứa Chư vỗ đùi một cái.
"Em dâu thật đúng là tài!"
Lúc gần về còn một chị dâu lưu luyến rời.
“Em gái, nếu đoàn trưởng Tạ đối xử với em, cho chị . Dù bọn chị đánh thì rể em còn chút sức lực.”
“Nói sai, vị nhà chị cũng .”
"Còn vị nhà chị..."
Tạ Duyên Chiêu: "...”
Nói đúng chỗ tý nào!
Bả vai Hứa Chư run run, nhịn chết.
“Em gái thật đúng là tài!”
Nguyễn Minh Phù khi chia tay từng chị dâu mới trở nhà.
Cô vỗ vỗ mặt , lâu như mặt cô cũng sắp cứng đờ.
Đồ dùng trong nhà đưa tới, vệ sinh nữa là xong.
Sau khi ăn cơm trưa ở nhà Hứa Chư, nghỉ ngơi một lát mới trở tiếp tục công việc.
Thời tiết nóng bức, một lát mà đầy mồ hôi.
Tạ Duyên Chiêu lấy cây chổi trong tay Nguyễn Mình Phù, .
"Chút việc cần em .”
Lưng sớm ướt đẫm.
Quần áo tối màu dính mồ hôi, so với chỗ khô thì màu sắc đậm hơn một chút.
Đừng Nguyễn Minh Phù, ngay cả Hồ Uyển Ninh cũng đuổi ngoài.
Cô vẫy tay với Nguyễn Minh Phù:
"Em dâu, trong giếng dưa hấu , chúng bổ nó .”
Hôm qua Tạ Duyên Chiêu mua dưa về, vẫn luôn vẫn để ở trong giếng cho lạnh.
Bây giờ bổ ăn tươi mát.