Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:49:28
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Lúc mới phát hiện cổ cô nhỏ, còn đủ một nắm tay của

Anh chút sợ sẽ thương, vội vàng rút tay .

Nguyễn Minh Phù cũng để ý, ánh mắt vẫn đơn thuần .

“Đây chính là cái gì cũng chiếu theo ý kiến của em đấy!”

……

Bắt đầu từ ngày hôm đó, Tạ Duyên Chiêu bắt đầu bận rộn. Không chỉ , Nguyễn Minh Phù cũng bận rộn theo.

Mỗi ngày đều chạy đến nhà mới vài , Nguyễn Minh Phù cảm thấy da rám nắng nhiều.

căn nhà dần dần hình thành, trong lòng Nguyễn Minh Phù trào dâng một chút cảm giác thành công.

Ngày đầu tiên dọn dẹp nhà cửa, Tạ Duyên Chiêu trực tiếp gọi một đám đại đầu binh tới. Trong ít giờ dọn dẹp trong ngoài nhà sạch sẽ. Nguyễn Minh Phù đến trợn mắt há hốc mồm.

bọn họ hỗ trợ, tốc độ quả thật nhanh hơn ít.

Đá cuội trải lên, góc tường chừa một đất trống để chuyên trồng rau. Đất trồng trọt đây cũng lấp đầy. Tất cả đều theo ý của Nguyễn Minh Phù 

cô luôn cảm thấy hình như quên cái gì đó, nhưng thế nào cũng nhớ .

Cho đến khi một trai mặc quân phục chạy tới.

"Chị dâu, điện thoại của chị.”

Lúc Nguyễn Minh Phù mới nhớ .

Không xong, cô quên mất việc gọi cho Cố Ý Lâm !

Có lẽ là ở nơi hẻo lánh, bộ đội đặc biệt nhân tính hóa mở một tuyến nội bộ, chuyên cung cấp cho nhà quân nhân liên lạc với nhà.

Nguyễn Minh Phù tới, nhân viên liên lạc bên trong hai mắt sáng ngời.

Lớn tiếng : "Chị dâu!”

Nguyễn Minh Phù: "......”

Thật thể cần lớn tiếng như .

Nguyễn Minh Phù gật đầu, lúc mới cầm lấy micro, nhân viên liên lạc  hiểu chuyện mà rời , còn chu đáo đóng cửa .

định chuyện, liền giọng kìm nén của Cố Ý Lâm truyền đến.

“...... chờ ở trạm xe một ngày.”

Sự oán niệm tràn ngập thể nuôi sống ba mươi thanh Tà Kiếm.

Nguyễn Minh Phù ở đây đều cảm nhận .

quên mất......”

Vừa dứt lời, trong microphone truyền đến tiếng thét chói tai, suýt nữa điếc màng nhĩ Nguyễn Minh Phù.

“Cậu chờ một ngày gì, từ sáng đến tối, quên?”

“A!!!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-172.html.]

“Lão nương điên cho xem!”

Nguyễn Minh Phù: "......”

Nghe Cố Ý Lâm ở đối diện thét chói tai điên cuồng, cô cầm micro xa một chút, thuận tiện xoa xoa lỗ tai.

“Cậu quên chuyện ...... Không đúng! Cậu cơ bản lên xe?”

Cố Ý Lâm phẫn nộ vẫn trích từ mấu chốt trong lời của Nguyễn Minh Phù.

, cô càng tức giận hơn.

“Cơ bản là để tớ ở trong lòng! Cậu thật vô lương tâm!”

Nguyễn Minh Phù: "... Cậu bình tĩnh một chút .”

“Ha ha ha, ai bình tĩnh! mất bình tĩnh ?"

Cố Ý Lâm tiếp.

“Ha ha ha, bình tĩnh!!!”

Nguyễn Minh Phù: "......”

Cô cảm thấy Cố Ý Lâm điên.

Nguyễn Minh Phù trầm ngâm một lúc.

Đầu óc của cô bạn thật sự càng ngày càng .

Cô vẫn nên để Cố Ý Lâm bình tĩnh một chút, thì hơn.

Cố Ý Lâm sự im lặng trong micro, bắt đầu thét chói tai: "Sao lời nào, chê phiền ?”

Nguyễn Minh Phù: "......”

Có một bạn như thật sự phiền nha.

Cô cảm thấy như một bình thường bao dung với những bạn hâm hấp.

Cố Ý Lâm đang chuẩn tiếp tục nổi điên, cô của cô từ lầu xuống tức giận :

"Cố Ý Lâm! Có cháu điên ? Cô ở lầu cũng thể tiếng của cháu.”

Cố Ý Lâm trừng mắt :

"Cô nhỏ một chút.”

Hôm qua cô Cố trực ca đêm, xuống thấy tiếng Cố Ý Lâm thét lên.

Đổi là ai cũng chịu nổi.

Cố Ý Lâm: "... À.”

Nghe tiếng điện thoại truyền đến, Nguyễn Minh Phù:

"... Bây giờ bình tĩnh ?”

Cố Ý Lâm liếc mắt một cái.

Có thể bình tĩnh.

Còn ầm ĩ nữa, cô của cô nhất định đóng gói cô ném cửa.

Loading...