Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:39:19
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Tuy giáo sư Hồ loại ngôn ngữ , nhưng chỉ thông hiểu một nửa, đang lúc ông gấp đến độ nên gì thì vị cứu tinh Nguyễn Minh Phù xuất hiện.

Làm ông thể từ bỏ chứ!

Nguyễn Minh Phù về phía Tạ Duyên Chiêu, thấy gật đầu.

Đó là ý đồng ý ?

Lúc Nguyễn Minh Phù mới mở miệng: "Vậy , sẽ giúp việc .”

xe lửa nhàn rỗi cũng là ai trò chuyện, tìm chút chuyện g.i.ế.c thời gian cũng tệ.

"Thật quá."

 Hai mắt giáo sư Hồ như phát sáng, Nguyễn Minh Phù càng ngày càng thuận mắt: "Đồng chí Nguyễn, mau theo ."

Đây đều là tư liệu tuyệt mật, ngay cả một cọng lông giáo sư Hồ cũng mang .

lúc đó Tạ Duyên Chiêu lên: " cùng với cô .”

"Cái ..." 

Giáo sư Hồ chút khó xử, ông mang Nguyễn Minh Phù là ngoại lệ , mang thêm một nữa sợ là tiện.

Cố Thanh Tùng kéo áo giáo sư Hồ , nhỏ giọng : "Anh là quân nhân.”

Giáo sư Hồ cẩn thận quan sát Tạ Duyên Chiêu, càng càng cảm thấy đàn ông hung dữ. Ông nhớ tới dáng vẻ Tạ Duyên Chiêu bắt , hai tay giống như kìm sắt, thế nào cũng thoát .

Nếu là giáo sư Hồ , so với quân nhân hai chữ thổ phỉ rõ ràng thích hợp với hơn.

Nói linh tinh cái gì chứ...

Nguyễn Minh Phù cũng mở miệng : "Giáo sư Hồ, thì cũng .”

“Điều thể !”

Giáo sư Hồ hét lên chói tai, vất vả lắm mới mời cứu viện thể đổi ý chứ.

Thấy Nguyễn Minh Phù thật sự định , giáo sư Hồ sốt ruột, đàn cắn răng : "Đi , .”

Hứa Chư ở bên giường: " sẽ , đồ đạc cần trông coi.”

… 

Phòng phiên dịch là phòng nghỉ tạm thời, khắp nơi đều quan sát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-130.html.]

Quản lý ở đây vô cùng nghiêm ngặt.

Giáo sư Hồ dẫn hai đến một căn phòng nhỏ, nơi đó ba đang , bọn họ đang vùi đầu cái gì đó, cho dù , vẫn ngẩng đầu lên.

“Đồng chí Nguyễn, phiền cô .”

Giáo sư Hồ hạ thấp giọng, đặt một xấp tài liệu lên bàn.

“Chỉ thế thôi ?”

"Chỉ nhiêu đó thôi." 

Giáo sư Hồ gật gật đầu: "Phiên dịch xong, sẽ đưa trở về, đồng chí Tạ cũng ."

Ngày là hội chợ thương mại, tối nay bọn họ xong tất cả tư liệu.

Tập tài liệu quá dày, thoạt chỉ hai ba mười trang, nhưng đối với bình thường mà , nhiều . Đặc biệt là khi dịch những thứ đó sang tiếng nước ngoài, ngay cả khi quen cũng mất vài giờ.

Nguyễn Minh Phù đổi nhận thức của giáo sư Hồ.

Ông thấy cô liếc mắt tài liệu, đó lập tức cầm bút thẳng lên tờ giấy trắng.

Không lâu , một trang tài liệu xong.

Giáo viên Hồ vô cùng kinh ngạc.

Mọi dứt khoát việc nữa, chỉ bên cạnh Nguyễn Minh Phù chăm chú .

Tốc độ của Nguyễn Minh Phù nhanh, nhưng tỉ mỉ chút sai sót, chữ của cô vô cùng tinh tế, thể so sánh với máy in. Hai, ba trang tài liệu, chỉ mất một chút thời gian xong.

Tuy nhiên, chuyện thật sự vượt quá mong đợi của giáo sư .

Lúc kết thúc, Nguyễn Minh Phù còn so sánh từng chữ một, lúc mới giao những tư liệu cho giáo sư Hồ.

Ông một cái, lập tức kinh ngạc.

"Thật quá, cảm ơn đồng chí Nguyễn!"

Có phần tài liệu , tối nay ông thể ngủ sớm một chút, chịu cảnh đến một hai giờ đêm như hôm qua nữa.

"Không cần khách khí." 

Nguyễn Minh Phù tự bóp cổ tay một cái: "Giáo sư Hồ, chúng về đây."

“Chờ một chút.”

Giáo sư Hồ càng xem bản thảo càng hài lòng: "Đồng chí Nguyễn, hứng thú đến viện chúng việc ? Viện chúng cần những nhân tài như đồng chí Nguyễn đây, cô yên tâm tuyệt đối sẽ bạc đãi cô."

"Một tháng sáu mươi, ! tám mươi tệ." 

Loading...