Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:38:15
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Chờ cô gọi về, Nguyễn Minh Phù lạnh cả . Chu Hồng chỉ để cho cô trốn trong phòng, tối thiểu còn thể ngăn cản trong chốc lát.

mới xoay , một cái cuốc liền đập về phía cô .

Chu Hồng sợ gần chết, vẫn là Nguyễn Minh Phù thấy đúng kéo cô một phen, lúc mới khiến cô may mắn thoát khỏi khó khăn.

"Hôm nay các đừng mong ngoài!"

Mẹ Chu cố ý chọn lúc , thể để cô gọi .

Cái cuốc trong tay Chu bằng sắt, nặng sắc bén, hơn nữa bà quen việc đồng áng, sức lực thể so với một đàn ông trung niên. Bị đánh một cái, chắc mất một nửa cái mạng.

Hai chỉ thể trốn ở nơi chỗ trốn.

Chỉ trong chốc lát, bộ khu vườn trở nên hỗn loạn.

Hai Nguyễn Minh Phù và Chu Hồng chật vật trốn.

Mẹ Chu từng bước ép sát, các cô căn bản cơ hội trốn trong phòng.

Trong lúc hỗn loạn, Chu Hồng cẩn thận giẫm gậy gỗ đập gãy, trẹo chân.

Sắc mặt cô tái nhợt, nhớ tới bởi vì mắt cá chân đau đớn, đau đến dậy nổi.

Chu Hồng mặc dù trêu chọc nhà họ Chu, nhưng bà già điên Chu sẽ buông tha cho cô .

Mắt thấy cái cuốc của Chu sắp đập về phía , trong mắt Chu Hồng hiện lên tuyệt vọng.

cảm thấy như chết!

Chu Hồng đành nhắm mắt , thật lâu động tĩnh.

cẩn thận mở mắt , liền thấy Nguyễn Minh Phù cầm một cây gậy to đùng trong tay, đập tay Chu.

cầm vững, cái cuốc trong tay thiếu chút nữa rơi xuống đất.

Nguyễn Minh Phù tiếp tục tay, hung hăng đánh Chu vài cái.

Chu Hồng cố nén đau, nhân cơ hội ôm lấy cuốc, đoạt nó từ trong tay Chu.

Trong tay Chu hung khí, hai rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Chu Nguyễn Minh Phù đánh vài cái, ngã mặt đất kêu đau.

Nguyễn Minh Phù ném cây gậy trong tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-113.html.]

Đây là lúc cô thấy Chu Hồng gặp nguy hiểm, đột nhiên nghĩ đến dùng chốt cửa. Nó thô, Nguyễn Minh Phù mất sức của ông chủ mới cầm nó lên .

Cô cầm cũng khó khăn, dùng nó đánh thì cũng thật đau.

Chu Hồng cầm cái cuốc trong tay lên, khập khiễng tới, còn quên cảnh giác Chu mặt đất.

“Thanh niên tri thức Nguyễn, chúng nên gì bây giờ?”

Nguyễn Minh Phù chậm rãi thở một .

"Báo công an."

Cô tức giận Chu." Không báo thù cho con trai bà , để bà bạn với con trai bà ."

“Hả?”

Chu Hồng dừng một chút.

cho rằng Nguyễn Minh Phù sẽ tìm đại đội trưởng, ngờ cô trực tiếp tìm công an.

Cũng đúng, Nguyễn Minh Phù chính là như , đều giống với các cô .

Trong ấn tượng từ nhỏ đến lớn của Chu Hồng, Nguyễn Minh Phù mâu thuẫn đều là tự giải quyết, ngay cả gọi đại đội trưởng cũng ít, dù hiện tại còn duy trì suy nghĩ việc trong nhà thể truyền ngoài.

Báo cáo với cục công an là đều .

Chu Hồng nghiêng đầu, trong đầu đột nhiên ý định khác.

“Con khốn nạn, cô c.h.ế.t tử tế! Đồ lẳng lơ lột da lột gân, thiếu đàn ông…”

Chát......

Thấy bà mắng càng ngày càng thậm tệ, trong mắt Nguyễn Minh Phù mang theo vẻ nghiêm nghị, cô lấy chiếc bát sứ duy nhất còn nguyên vẹn bàn đập đầu Chu.

Mảnh sứ vỡ vụn vỡ , còn cắt Chu.

“Miệng rách thì tiếp tục mắng .”

Đi ngoài cửa, Hứa Chư đang tình cờ một màn ." ......”

“Lợi hại, đồng chí Nguyễn thật sự là càng ngày càng cay.”

Anh vươn tay vỗ vỗ bả vai Tạ Duyên Chiêu, trong mắt mang theo chút thương hại.

Cưới một nóng nảy như , đều chờ mong ngày lão Tạ kết hôn.

Tạ Duyên Chiêu đối diện với ánh mắt hả hê của Hứa Chư, một tay gỡ móng tay xuống, còn phủi bụi bặm tồn tại vai mặt .

Hứa Chư." ......”

Loading...