Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:38:04
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Nguyễn Minh Phù cảm thấy thế giới nào thông cảm hiểu lý lẽ hơn cô.

đối phương vẻ cảm kích.

Hai mắt Tạ Duyên Chiêu tối đen như mực, yên lặng cô.

Nguyễn Minh Phù qua , đáy mắt dày đặc sương đen giống như thực chất, vây khốn cả cô. Như là hung thú há to miệng về phía cô, trong lòng cô sợ hãi, chân cũng mềm nhũn .

cong môi, giống như đang nhạo sự nhát gan của cô. Nguyễn Minh Phù còn kịp tức giận, thấy bước chân dài, sải bước về phía , chớp mắt thấy bóng .

Nguyễn Minh Phù buồn bực, thật lâu mới mắng một câu.

“......  Đồ thần kinh!”

Trong lòng cô nghẹn một , lông mày xinh cũng nhíu .

Đồ chó!

Cô còn so đo con ch.ó hai lợi dụng cô nữa, lúc tức giận cho ai xem chứ!

Khốn kiếp.

Không nên dễ chịu với !

Cả đường Nguyễn Minh Phù mắng chửi đĩnh đạc trở phòng bệnh.

Càng nghĩ càng giận, Nguyễn Minh Phù quần áo, vẻ mặt buồn bực giường, ánh mắt khỏi rơi xuống chiếc hộp nhung mà Lâm Thục đưa cho.

dậy.

Đàn ông tồi lúc thoáng cái cho cô năm trăm tệ, thể bởi vì cô nhận lấy quà của Lâm Thục mà tức giận với cô chứ.

Có lẽ là vì lý do khác.

Chiếc hộp nhung màu đỏ cách đó xa, ánh mắt của Nguyễn Minh Phù bất giác nó thu hút.

Cô mở xem ?

Móng tay nhỏ của Nguyễn Minh Phù chậm rãi chạm tới mép hộp, cô cầm hộp lên, thể cũng từ từ thẳng lên. Nguyễn Minh Phù nhắm mắt , như sợ đổi ý sẽ mở hộp .

Sau khi mở mắt , chạm mắt cô là một suối nước xanh biếc.

Cho dù là Nguyễn đại tiểu thư cô quen với đủ loại trang sức châu báu, đợi khi thấy đồ vật trong hộp, vẫn ngạc nhiên.

Bà ngoại đàn ông tồi đúng là mạnh tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-109.html.]

Loại màu xanh ngọc đế vương , cô chỉ gặp qua ở chỗ ruột. Bà coi trọng nó, bình thường cô một cái cũng cho.

Và bây giờ, cô nhận một bộ.

Một đôi vòng tay, một đôi bông tai, còn một cái vòng cổ, tùy tiện lấy một cái đều là vô giá!

Nguyễn Minh Phù chút hoảng hốt.

Bà ngoại Tạ Duyên Chiêu cũng quá hào phóng .

Nguyễn Minh Phù rút câu lúc , cô nữa...

Vì món quà , Nguyễn Minh Phù cảm thấy để ở cũng an . Nếu ở thời đại của cô, cô lập tức móc điện thoại của trợ lý, bảo cô chuyển két sắt qua đây ngay trong đêm. Nguyễn Minh Phù cả đêm tới lui, ngủ lúc nào cũng .

Ngày hôm mở mắt , chiếc hộp nhung vẫn cô nắm chặt trong tay, khi mở thứ bên trong vẫn yên như cũ.

Lúc cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Nguyễn Minh Phù ngáp một cái, khóe mắt còn trào chút nước mắt.

Bởi vì mới dậy, sắc mặt Nguyễn Minh Phù chút tái nhợt. Mái tóc dài mềm mại rơi cổ của cô, tăng thêm một chút dịu dàng cho khuôn mặt nhỏ nhắn diễm lệ của cô.

Sau khi Tạ Duyên Chiêu nhà liền thấy một màn như .

Anh ho một tiếng, giơ đồ trong tay lên." Anh mang bữa sáng tới, nhanh qua ăn.”

Nguyễn Minh Phù hung hăng trừng mắt .

Bảo cô đến thì cô đến ?

Vậy cô thật mặt mũi.

Hơn nữa, món nợ ngày hôm qua còn tính với !

Tạ Duyên Chiêu." ......”

Nguyễn Minh Phù xoay xuống giường, sang một bên.

Cổ áo ngủ cô mặc rộng, động tác lộ da thịt phía ngực, phòng bệnh tối tăm , thậm chí chút hoảng hốt.

Yết hầu Tạ Duyên Chiêu trơn trượt, nghiêng đầu qua phía khác.

“Thu dọn một chút, khi cơm nước xong, chúng trở về.”

Nguyễn Minh Phù kinh ngạc." Về quê ?”

Cô ở bệnh viện lâu, lâu đến khi Chu Đại Hổ kết án, kết án tử hình. Cho dù cha vợ quyền thế đào trời của cũng biện pháp, dù chính ông cũng sắp giữ nữa .

Chu Bằng là đồng lõa, cũng tù, hai mươi năm cũng đừng nghĩ .

Loading...